KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 92

cô. Poncey chỉ đủ thời giờ lượn bánh xe để tránh thiếu nữ, nhưng vẫn
không hề dừng lại. Thiếu nữ ngạc nhiên trước cuộc thao diễn, đứng chết
trân giữa lòng đường, đối diện với hai chiếc xe còn lại. Xe đầu tiên đã chọn
cách lao lên vỉa hè và chết ứ hự trước hàng tay vịn của một cửa vào bến tàu
điện ngầm. Xe thứ hai trượt bánh xoay tròn như một con quay và dừng lại
trước mặt thiếu nữ vài xăng ti mét.

Poncey liếc qua kính chiếu hậu của mình rồi đưa mắt dò hỏi ý cấp trên.

— Cứ tiếp tục đi! – Chánh thanh tra nói trong lúc cầm máy điện đàm.
Anh ngay lập tức thông báo cho phòng radio gửi đến các nhân viên cấp

cứu để trợ giúp người gặp nạn. Các cần gạt nước quét trên mặt kính với
những động tác trúc trắc ngắt quãng. Từ xa, những ánh đèn xoay nhấp nháy
chỉ ra điểm phải đến. Le Taillan, ngồi gí trong hàng ghế sau, đưa tay xoa
đầu. Vào lúc xe trượt bánh, mặc dù đã cố gắng giữ thăng bằng, anh ta vẫn
đập phải một trong những ô kính cửa xe. Poncey chỉ vừa đỗ xe ngay giữa
phố thì cấp trên của anh ta đã nhảy ra khỏi ghế. Viên đại úy cảnh sát mong
muốn được nghe lời khen động viên vì sự nhanh nhạy trong quá trình lái xe
của mình, nhưng anh biết rõ Wuenheim rất hà tiện lời khen, huống hồ trong
những hoàn cảnh này. Anh là người cuối cùng ra khỏi xe và ném chìa khóa
cho một quân cảnh đứng gác.

— Hãy tìm chỗ đậu hộ tôi đi! – Anh yêu cầu và đi theo ngay hai Chánh

thanh tra, hai người đã kịp băng qua trước mặt mụ béo Maria.

Đi đến ngang tầm mụ điếm của thế kỷ trước, Poncey dừng ngay lại. Bản

năng cảnh sát của anh ta mách bảo rằng không nên hành động kiểu đàn cừu
theo bầy Panurge.

— Có lối ra vào nào khác nữa không? – Anh ta hỏi.

* * *

Một cuộc mai phục rồi! Cơn giận dữ đã dẫn anh đến chỗ hành động như

kẻ học việc. Bây giờ, anh đang biểu diễn tiết mục của vận động viên thăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.