40
C
hẳng nói chẳng rằng, người quản lý dẫn Ajax về phía dãy phòng phẫu
thuật đang khóa chặt cửa.
“Cô chắc chắn là không thể giải thích với tôi chuyện này là gì sao?”
Anh hỏi.
Cô ta bấm mật mã cửa. “Tốt nhất là để cho bác sĩ Wallace đích thân
nói với anh thì hơn.”
Họ bước vào một hành lang rộng, đầy đủ trang thiết bị. Đèn huỳnh
quang liên tục nhấp nháy phía trên đầu. Những chiếc xe đẩy trống không
xếp dọc bên một bức tường. Hành lang có vẻ không mấy tấp nập nhưng có
một luồng năng lượng như đang tỏa ra từ một căn phòng ở đầu hành lang
phía xa bên kia.
Có tiếng bước chân vang lên, Ajax quay lại, trông thấy hai bác sĩ phẫu
thuật mặc trang phục màu xanh lá đang sải bước tiến về phía họ. Hai người
đó cứ thế lướt qua anh và người quản lý như thể chẳng hề nhìn thấy hai
người rồi nhanh chóng bước qua cánh cửa phòng phẫu thuật để tiến vào căn
phòng đang có vẻ rất bận rộn kia.
Người quản lý dừng lại trước cánh cửa đôi và gọi một cuộc điện thoại
nội bộ. Ajax cố nghe lỏm nhưng chỉ bắt được đúng một câu: “Anh ta đang
ở đây.”
Có tiếng lách cách vang lên từ phía sau, một nhóm nhân viên vệ sinh
tiến vào. Những nhân viên vệ sinh đẩy xe ngang qua chỗ anh đang đứng,
dừng lại và một trong số họ nhìn qua cửa sổ. Anh ta lắc đầu. “Vẫn chưa
xong.” Anh ta thông báo cho những người khác biết. Sau đó, họ bỏ lại xe
đẩy và trở ra ngoài.