KẺ TẦM DA - Trang 146

“Không phải em sắp có em bé đâu. Thả lỏng đi chị.”

Sachs làm theo. Hắt ra một tiếng cười ngắn. Cô tự hỏi chẳng lẽ ngôn ngữ cơ
thể của mình dễ đọc đến thế.

“Nhưng đúng là chuyện về Seth và em. Chúng em sẽ dọn về ở với nhau.”

Sớm như thế ư? Tuy nhiên, Sachs vẫn giữ nụ cười trên mặt. Có phải nó cũng
giả tạo như nụ cười của cô thiếu nữ?

“Thật sao? Chà. Tin thú vị nhỉ.”

Pam cười phá lên, rõ ràng là vì sự không ăn nhập của tính từ với biểu cảm
không-lấy-làm-vui của Sachs. “Nghe này, chị Amelia. Chúng em có phải sắp
cưới nhau đâu. Chỉ là, đã đến lúc việc ấy xảy ra. Em cảm thấy thế.

Anh ấy cũng thấy thế. Đúng thời điểm ấy. Chúng em như hai nửa hoàn toàn
tương thích. Anh ấy hiểu em, em cũng hiểu anh ấy. Đã có những lúc thậm
chí em không cần phải nói gì mà anh ấy cũng biết em nghĩ gì. Và anh ấy thật
tử tế, chị biết đấy?”

“Nhưng việc đó có vẻ nhanh quá, em có nghĩ vậy không cưng?”

Niềm háo hức và sự rạng rỡ của Pam dường như bị giảm đi. Sachs nhớ lại
mẹ cô bé, kẻ từng đánh đập và khóa trái cô bé trong tủ quần áo hàng giờ
liền, cũng đã gọi cô như vậy, và Pam đã trở nên căm ghét cách gọi đó.

Sachs hối hận vì đã dùng nó nhưng cô đang bối rối và quên mất là từ ấy đã
bị vấy bẩn.

Cô thử lại lần nữa. “Pam, cậu ấy là một chàng trai tuyệt vời. Cả Lincoln và
chị đều nghĩ vậy.”

Đó là sự thật.

Nhưng Sachs không thể ngăn nổi mình. “Chỉ có điều, ý chị là, em không
thực sự nghĩ tốt hơn là nên chờ đợi ư? Sao phải vội? Chỉ cần đi chơi với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.