KẺ TẦM DA - Trang 35

“Cô muốn tôi giúp không?” Pulaski hỏi.

Rhyme cân nhắc. Anh hỏi Sachs, “Em có cần cậu ta không?”

“Không biết. Có thể là không. Chỉ có một nạn nhân trong một khu vực khép
kín.”

“Trong thời gian này cậu là cảnh sát chìm đóng giả người đưa tang của
chúng tôi, lính mới ạ. Ở lại đây đi. Chúng tôi sẽ nghĩ ra kịch bản cho cậu.”

“Được thôi, Lincoln.”

“Em sẽ gọi lại từ hiện trường,” Sachs nói rồi chộp lấy chiếc túi vải màu đen
có chứa thiết bị liên lạc mà cô dùng để nói chuyện với Rhyme tại hiện
trường và vội vã lao ra cửa. Tiếng gió hú thoáng qua, sau đó là tiếng ‘kẹt’

và ‘rầm’ một cái, rồi mọi thứ lại rơi vào im lặng.

Rhyme để ý thấy Sellitto đang dụi mắt. Khuôn mặt anh ta xám xịt và cả
người toát lên vẻ kiệt sức.

Thanh tra cũng nhận ra Rhyme đang nhìn về phía mình. Anh ta bảo, “Cái vụ
Met chết tiệt đấy. Nó làm tôi không được ngủ tí nào. Có kẻ nào lại đột nhập
vào một nơi chứa các tác phẩm nghệ thuật trị giá một tỉ đô, ngó nghiêng chỗ
này chỗ kia rồi đi ra tay không chứ? Không hợp lí tí nào.”

Tuần trước, có ít nhất ba thủ phạm rất thông minh đã đột nhập vào Bảo tàng
Nghệ thuật Metropolitan trên Đại lộ Năm sau giờ mở cửa. Các camera đều
bị vô hiệu hóa và còi báo động thì bị tắt - một việc không hề dễ dàng chút
nào - nhưng một cuộc kiểm tra kỹ càng tại hiện trường chỉ cho thấy thủ
phạm dành thời gian tại hai nơi. Đầu tiên là sảnh chứa đồ cổ của bảo tàng,
nơi được mở cho công chúng đến xem - địa điểm yêu thích của các nam
sinh, chứa đầy gươm, rìu chiến, áo giáp và hàng trăm dụng cụ thông minh
khác dùng để cắt các bộ phận trên cơ thể người. Thứ hai là kho lưu trữ dưới
tầng hầm, các khu vực để đồ dự trữ và bảo trì. Chúng đã bỏ đi sau vài giờ và
tái khởi động chuông báo động từ xa. Vụ đột nhập chỉ được dựng lại từ các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.