KẺ TẦM DA - Trang 358

Pulaski nhớ lại đáng lẽ mình phải tỏ ra là người cứng rắn. Thay vì trông lo
lắng và nói rằng điều ấy thật kinh khủng, anh quát, “Việc ấy thì liên quan gì
đến tôi? Ông là ai?”

“Tôi là Jason Berkowitz. Phó giám đốc. Gia đình trong kia nghĩ hành xử của
anh khá đáng nghi. Anh tuyên bố mình biết người đã khuất.”

“Có gì đáng nghi chứ? Tôi biết anh ta mà.”

“Anh tuyên bố đã từng làm việc với ông ấy.”

“Không phải tuyên bố. Tôi đã làm.” Tim Pulaski đang đập mạnh đến mức
anh chắc chắn ông ta có thể nghe thấy nó. Nhưng anh vẫn gắng đóng trọn
vai ghê gớm.

“Trông anh không giống kiểu người từng làm việc cùng ông Ardell.”

“Ai kia?”

“Blake Ardell.”

“Và người đó được cho là ai?”

“Không phải được cho. Mà ông ta là, hay đã là, chủ nhân buổi lễ viếng mà
anh vừa mới phá kia.”

“Phá? Nói thế là có ý quái quỷ gì? Tôi ở đây vì Richard Logan cơ mà.”

Vị phó giám đốc chớp mắt. “Ông Logan ư? Ôi trời. Tôi rất tiếc, thưa anh.
Đó là phòng Thanh thản.”

“Thanh thản gì?”

“Tên của căn phòng bên kia hành lang. Phòng này là Bình yên, buổi lễ của
ông Ardell.”

Chết tiệt thật. Pulaski nghĩ lại. Người đứng ở cửa trước đã bảo anh rẽ phải.
Còn anh lại rẽ trái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.