KẺ TẦM DA - Trang 360

tranh phong cảnh tẻ nhạt treo trên tường. Còn có cả một lẵng hoa trắng dịu
dàng. Và trên một chiếc bàn phủ vải nhung đỏ thẫm, tương tự với cái đặt
bình tro của diễn viên phim khiêu dâm quá cố, là một chiếc hộp bằng bìa
màu nâu. Pulaski biết đây hẳn là tro cốt của Thợ đồng hồ. Bên cạnh nó là
một người đàn ông to béo, hói đầu trong bộ vest đen kiểu doanh nhân. Ông
ta đang gọi điện thoại. Ông ta nhìn lướt qua Pulaski với vẻ tò mò rồi quay đi.
Dường như ông ta đang nói nhỏ hơn. Cuối cùng ông ta cũng cúp máy.

Hít vào một hơi vững vàng, Pulaski bước đến chỗ ông ta. Anh gật đầu.

Người đàn ông không nói gì.

Pulaski nhìn ông ta từ trên xuống dưới - cứ thẳng thừng mà nhìn, ra vẻ cứng
rắn. “Ông là bạn của Richard à?”

“Còn anh là…?” người đàn ông hỏi bằng giọng nam trầm nhẹ nhàng, với âm
giọng miền Nam.

“Stan Walesa,” Pulaski nói. Đến lúc này thì cái tên gần như đã được thốt ra
tự nhiên. “Tôi đang hỏi, ông là một người bạn của Richard à?”

“Tôi không biết anh là ai và tôi không biết tại sao anh lại hỏi thế.”

“Được rồi, tôi làm việc cùng Richard. Lúc này lúc kia. Tôi nghe nói anh ta
được hỏa táng sáng nay và đoán là sẽ có một buổi lễ.”

“Làm việc cùng Richard,” người đàn ông lặp lại, nhìn người cảnh sát từ trên
xuống dưới. “Chà, chẳng có lễ lạt gì cả. Tôi được thuê để tới mang di cốt
ông ta về nhà.”

Pulaski cau mày. “Một luật sư à.”

“Đúng vậy. Dave Weller.” Không có bàn tay nào được đưa ra.

Pulaski vẫn tiếp tục giữ thế tấn công. “Tôi không nhớ có mặt ông trong
phiên tòa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.