KẺ TẦM DA - Trang 43

Đó là cách nói của cha cô. Ông cũng từng là một cảnh sát, từng được tặng
huân chương khi làm việc cho sở Deuce - Midtown South; hồi ấy Quảng
trường Thời đại chỉ giống như Deadwood hồi những năm 1800. Lên gân có
ý nhắc tới những giờ phút mà bạn phải chống lại nỗi sợ hãi lớn nhất của
mình.

Giỏ bánh mì…

Sachs quay lại với cánh cửa thông và trèo xuống phòng để đồ bên dưới tầng
hầm. Rồi cô nhận chiếc túi đựng đồ thu thập vật chứng từ nữ cảnh sát kia.
Sachs bảo, “Cô kiểm tra tầng hầm chưa, Jean?”

“Giờ tôi làm đây,” Eagleston nói. “Rồi đưa tất cả vào xe RRV.”

Họ đã tiến hành kiểm tra nhanh tầng hầm. Nhưng rõ ràng thủ phạm chỉ dành
rất ít thời gian ở đó. Hắn chộp được Chloe, khống chế cô bằng cách nào đó
và lôi cô qua cửa thông; các dấu vết để lại từ gót giày cô rất dễ thấy.

Sachs đặt chiếc túi nặng nề lên sàn nhà và mở nó ra. Cô chụp ảnh và thu
thập các vật chứng trong phòng để đồ, mặc dù cũng giống như trong tầng
hầm, thủ phạm và nạn nhân chỉ ở đây rất ít; chắc hẳn hắn đã muốn đưa cô
gái ra khỏi đó nhanh nhất có thể. Cô đóng túi và ghi nhãn cho các vết tích và
đặt những chiếc túi nhựa và giấy lên sàn tầng hầm để những cảnh sát khám
nghiệm hiện trường khác mang chúng lên xe RRV.

Rồi Sachs quay sang lối vào cái hố bé tí kia, nhìn vào nó như cách người ta
nhìn một họng súng trong tay tên tội phạm đang tuyệt vọng.

Giỏ bánh mì…

Cô không cử động. Nghe được tiếng tim mình đang đập.

“Sachs.” Giọng Rhyme văng vẳng trong tai cô.

Cô không đáp lại.

Anh nói nhẹ nhàng, “Anh hiểu. Nhưng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.