KẺ TẦM DA - Trang 474

“Môi đau à? Tại em đã cố bỏ chạy.” Hắn nhún vai. “Một cái môi rách thì
chẳng là gì so với…”

“Anh là đồ điên!”

Cặp mắt hắn trừng lên và hắn tống thẳng nắm đấm vào bụng cô. Căn phòng
toé lên màu vàng và cô rên rỉ vì đau. Cố kiểm soát cơn buồn nôn choáng
ngợp.

“Đừng có nói với tôi bằng giọng đó. Em có hiểu không?” Hắn tóm tóc cô và
đưa miệng tới cách tai cô chừng vài phân. Hắn hét to đến mức làm tai cô
nhức nhối. “Hiểu không?”

“Được rồi, được rồi! Xin anh hãy dừng lại đi,” cô khóc. Rồi, “Anh là, là ai?”
cô thì thầm nhưng chỉ dám nói ngập ngừng vì sợ một cú đấm nữa.

Dường như hắn có thể giết người; cặp mắt của hắn như đã bị ám.

Hắn đẩy cô ra. Pam ngã xuống sàn. Hắn lại lôi cô lên ghế, trói tay cô ra đằng
sau người bằng băng dính và lăn cô nằm ngửa.

“Tên tôi là Billy Haven.” Hắn tiếp tục đặt vài cái lọ ra và lắp nốt khẩu súng
xăm. Hắn liếc cô và để ý thấy cái nhìn khó hiểu.

“Nhưng tôi không hiểu, tôi đã nói chuyện với mẹ anh trên điện thoại và bà
ấy… Ồ, phải, phải. Đó là bà dì.”

Hắn gật đầu.

“Nhưng tôi đã quen anh được một năm rồi. Hơn nữa ấy.”

“Ồ, chúng tôi đã lên kế hoạch vụ tấn công này ít nhất chừng đó. Và tôi đang
định kéo em quay lại đời tôi mãi mãi. Cô gái Đáng yêu của tôi.”

“Cô gái Đáng yêu?”

“Bị đánh cắp khỏi tôi. Không phải về mặt thể xác. Mà về tinh thần ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.