KẺ TẦM DA - Trang 478

cô, có vẻ như bị ám ảnh với da cô. Cô rúm người lại khi hắn chọc vào dưới
rốn cô. Cứ như mối tiếp xúc ấy không phải qua những đầu ngón tay hắn mà
là cặp chân đỏ sẫm của con rết.

Nhưng dường như cú chạm không mang một hàm ý nhục dục nào. Hắn chỉ
mải mê với da thịt cô mà thôi.

Cô hỏi, “Đó là ai? Người đã bị anh giết trong hầm nước ấy?”

“Này, để nguyên đó!” Billy nói.

Pam nhăn mặt. Hắn sắp đánh cô chăng?

Tôi đâu có giết anh ta. Bạn em đó chứ. Lincoln Rhyme ấy. Anh ta mới là
người tuyên bố áp ngừng cấp nước. Nhưng tôi nghi ngờ. Nên tôi đã tìm cách
để đảm bảo được chuyện đó. Tôi gặp một gã vô gia cư dưới hầm vài ngày
trước. Nathan. Một trong số những người chuột chũi ấy. Em đã từng nghe
nói về họ chưa? Tôi nghĩ dùng gã sẽ có ích. Tôi đã cho gã một bộ bảo hộ và
làm nhanh một hình xăm con rết giống cái của tôi trên cánh tay trái của gã.
Tôi biết chỗ gã vẫn lảng vảng - gần Belvedere - nên trước khi khoan vào ống
tôi đã đi tìm gã.”

“Tôi đề nghị cho gã một ngàn dollar để gã giúp tôi khoan cái lỗ để tôi kiểm
tra nước. Gã đồng ý. Nhưng” - Billy lắc đầu - “tôi đã đúng. Thành phố đã
nói dối về chuyện ngừng cấp nước. Ngay khi gã khoan thủng ống, dòng
nước đã cắt gã làm đôi.” Hắn rùng mình. “Không còn phần nào của cái đầu
và ngực. Nhìn cũng ghê phết.”

Ít nhất hắn còn có một tí lòng thương cảm.

“Khi nghĩ rằng đó rất có thể là tôi.”

Hay là không.

“Việc đó cho tôi biết đã đến lúc chuồn. Cảnh sát sẽ nhanh chóng phát hiện ra
đó không phải là tôi nhưng tôi đã kéo dài được chút thời gian. Được rồi, đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.