KẺ TẨY NÃO - Trang 198

có kẻ nào muốn bắt cóc tôi không? Tôi có cần được cảnh sát bảo vệ
không?” Mắt Gun lo lắng đảo giữa Patrik và Lars.

“Tôi không nghĩ vậy là cần thiết đâu. Chúng tôi không tin rằng các vụ

giết người có liên quan đến bà theo bất kỳ hướng nào, nên không cần phải
lo lắng.” Rồi anh không thể nhịn được: “Với lại, kẻ giết người chỉ nhắm
vào các phụ nữ trẻ thôi.”

Ngay lập tức anh lấy làm hối hận vì đã nói ra, và đứng dậy tỏ ý rằng

cuộc trò chuyện đã kết thúc. “Tôi thực sự rất tiếc vì đã là người báo tin
khủng khiếp này. Nhưng tôi sẽ rất cảm kích nếu bà gọi cho tôi khi nghĩ ra
thêm bất cứ điều gì khác. Chúng ta sẽ bắt đầu bằng cách kiểm tra những
cuộc gọi kia.”

Trước khi Patrik rời đi, anh ganh tị nhìn ra biển lần cuối cùng.
Gun Struwer là minh chứng tối hậu cho sụ thật là những điều tốt đẹp

không phải lúc nào cũng đến với những kẻ xứng đáng.

“Bà ta nói gì?”

Martin đang ngồi trong phòng ăn trưa với Patrik. Như thường lệ, cà phê

pha sẵn để lâu lắm rồi, nhưng họ đã quen nên cứ uống ừng ực.

“Đáng ra tôi không nên nói điều này, nhưng mà khốn nạn quá, bà ta thật

kinh khủng. Những gì khiến bà ta lo lắng nhất không phải là đã bỏ lỡ bao
nhiêu năm trong cuộc đời cháu gái mình, hay là cô gái vừa bị sát hại. Điều
làm bà ta bực mình hơn cả là ông bố cô gái đã nghĩ ra một cách hiệu quả để
dập tắt yêu sách bồi thường tài chính của bà ta.”

“Khiếp thật.”
Tâm trạng của họ trở nên ảm đạm khi họ ngồi mà suy ngẫm về sự ti tiện

của con người. Trong đồn im lặng một cách bất thường. Không thấy
Mellberg đâu – hình như ông ta đã đi ngủ trưa. Gösta và Ernst đi “bắt lũ
cướp cạn”, họ gọi thế. Trên thực tế thì chắc họ đang ăn một bữa nhẹ tại
trạm nghỉ ven đường nào đó, hy vọng sẽ có những tên cướp tự đi tới giới
thiệu bản thân và xin được vào tù. “Công tác phòng ngừa của cảnh sát”, họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.