KẺ TẨY NÃO - Trang 200

hối lộ ở đây, một khoản ở kia, và tèn ten – anh đã có giấy chứng tử giả và
một chiếc quan tài trống không.”

Martin cười đến nỗi phải ôm lấy bụng. “Anh mất trí rồi! Đây là chúng ta

đang nói về Fjällbacka – chứ không phải Chicago vào thập niên 1920. Anh
có chắc là anh không phơi nắng quá lâu đấy chứ? Nghe có vẻ như anh bị
say nắng rồi. Hãy nhớ lấy một sự thực là con trai ông ta đã tìm thấy ông ta.
Làm sao một đứa bé sáu tuổi có thể kể một câu chuyện như thế nếu đó
không phải là sự thật?”

“Tôi không biết, nhưng tôi định tìm cho ra. Anh có đi cùng không?”
“Đi đâu?”
Patrik đảo mắt và nhả từng âm tiết. “Tất nhiên là đi nói chuyện với

Robert.”

Martin thở dài nhưng vẫn đứng lên. Anh lẩm bẩm, “Cứ như chúng ta còn

chưa đủ việc để làm ấy.” Trên đường ra anh chợt nhớ tới một chuyện. “Thế
còn phân bón thì sao? Tôi đã định kiểm tra trước bữa trưa.”

“Bảo Annika làm việc đó đi,” Patrik ngoảnh lại nói.
Martin dừng lại ở bàn tiếp tân và để lại cho Annika thông tin cần thiết.

Cô đang hưởng một ngay nhan rỗi và rất vui khi có việc để làm.

Martin không thể không tự hỏi liệu có phải họ đang lãng phí thời gian

quý báu. Lý thuyết của Patrik dường như quá xa vời, quá hão huyền đến
mức chẳng có liên hệ nào với thực tế. Nhưng Patrik là người chỉ đạo vụ
này…

Annika bắt tay vào công việc. Mấy ngày qua thật bận rộn, vì cô là người
ngồi như con nhện ở giữa mạng nhện mà sắp xếp các đội tìm kiếm Jenny.
Nhưng bây giờ họ đã ngừng lại sau ba ngày tìm kiếm phí công vô ích. Vì
phần lớn du khách đã rời khỏi vùng này – hậu quả trực tiếp của các sự kiện
trong tuần qua, tổng đài ở đồn yên tĩnh đến kỳ quái. Ngay cả các phóng
viên cũng bắt đầu mất hứng thú vì đã có những chuyện giật gân mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.