KẺ TẨY NÃO - Trang 290

“Không, chắc chắn là không. Nhưng chỉ cần giữ cho tình hình không

vượt quá tầm kiểm soát là được.”

“Chắc chắn là không, tôi sẽ trổ hết tài ngoại giao. Đừng lo. Việc của anh

thì sao?”

“Ổn cả. Chúng tôi đã có Jacob trong xe đây rồi và chúng tôi sẽ tới

Tanumshede sớm thôi.”

“Chúc may mắn nhé.”
“Anh cũng thế.”
Martin gập điện thoại lại ngay khi họ rẽ vào căn nhà nhỏ tồi tàn của

Solveig. Lần này Martin không còn bị sốc bởi tình trạng ọp ẹp của nó nữa.
Tuy nhiên, anh vẫn tự hỏi làm sao người ta có thể sống như vậy. Nghèo là
một chuyện, nhưng điều đó không có nghĩa là họ không thể giữ cho nhà
cửa gọn gàng và sạch sẽ.

Hơi lo lắng, anh gõ cửa nhưng ngay cả trong tưởng tượng nhông cuồng

nhất của mình, anh cũng không thể hình dung nổi sự đón tiếp mà anh sẽ
nhận được.

Chát! Một cái tát trời giáng đã hạ cánh ngay trên má phải anh, đau rát.

Cú sốc khiến anh nín thở. Anh cảm thấy những cảnh sát phía sau mình
khẩn trương muốn lao vào cuộc xung đột, nhưng anh giơ một tay lên để
ngăn họ lại.

“Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Không cần phải sử dụng vũ lực ở đây. Phải

không, Solveig?” anh nhẹ nhàng nói với người phụ nữ đứng trước mặt. Bà
ta thở nặng nhọc, nhưng dường như cũng được giọng nói khiến cho yên
lòng.

“Làm sao chúng mày dám vác mặt đến đây sau khi đã đào mộ Johannes

lên!” Bà ta chống nạnh và chắn lối vào nhà.

“Tôi hiểu rằng điều này rất khó khăn, Solveig, nhưng chúng tôi chỉ làm

công việc của mình thôi. Và bây giờ chúng tôi lại phải làm việc của mình.
Tôi sẽ rất cảm kích nếu bà hợp tác.”

“Bây giờ chúng mày muốn gì?” Bà ta nhổ nước bọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.