KẺ TẨY NÃO - Trang 348

Họ bước vào sân và lại ngạc nhiên vì khung cảnh bình dị trước mặt.

Trang trại dường như mãi mãi tắm trong ánh nắng dịu dàng khiến cho màu
đỏ đun nổi bật trong sự tương phản đáng yêu với hồ nước xanh phía sau
nhà. Vẫn như trước, các thiếu niên chạy qua chạy lại, tập trung vào việc của
mình. Từ ngữ nảy ra trong tâm trí Martin: đẹp đẽ, lành mạnh, sạch sẽ, hữu
ích, Thụy Điển, và sự kết hợp của những từ đó truyền cho anh một cảm
giác hơi khó chịu. Kinh nghiệm cho anh thấy rằng nếu một thứ gì đó trông
quá tốt đẹp thì khó có thể là thật được.

“Chỗ này hơi có không khí của Đoàn Thanh niên Hitler nhỉ, anh có nghĩ

thế không?” Gösta nói thành lời sự khó chịu của Martin.

“Ừ, có lẽ vậy. Mặc dù cách dùng từ của ông hơi gay gắt. Tôi sẽ không

bình luận quá tùy tiện như thế đâu,” Martin lạnh nhạt nói.

Gösta trông có vẻ tự ái. “Xin lỗi,” ông gắt gỏng nói. “Tôi không biết anh

là cảnh sát tư tưởng. Mà nhân tiện, họ sẽ không nhận những thằng như
Kennedy nếu đây thực sự là một trại Quốc Xã chết tiệt.”

Martin bỏ qua lời nhận xét và đi về phía cửa trước. Một trong các nữ

giáo viên ở trang trại mở cửa.

“Vâng, các anh muốn gì đây?”
Mối ác cảm của Jacob với cảnh sát rõ ràng đã lây lan khắp nơi.
“Chúng tôi đang tìm Jacob.” Gösta vẫn còn dỗi, Martin bèn nhận lấy vai

trò chỉ huy.

“Anh ấy không có ở đây. Thử tìm ở nhà anh ấy xem.”
“Chị có chắc rằng anh ta không ở đây? Chúng tôi muốn tự mình kiểm

tra.”

Bất đắc dĩ chị ta phải bước sang một bên và để hai cảnh sát vào trong.

“Kennedy, cảnh sát lại đến này. Họ muốn xem văn phòng của Jacob.”

“Chúng tôi biết đường rồi,” Martin nói.
Chị ta phớt lờ anh. Với những sải chân nhanh nhẹn, Kennedy đến gần

họ. Martin tự hỏi liệu hắn có phải là hướng dẫn viên thường trực ở trang
trại không. Hay là hắn chỉ thích dẫn mọi người đi xem quanh nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.