KẺ TẨY NÃO - Trang 37

của mình.

“Em cũng muốn rời bỏ anh nữa à? Em muốn thế phải không?”
Vẻ tổn thương trên mặt Stefan càng sâu đậm, và cô cắn vào lưỡi mình.

Nếu cô từng có cơ hội bước ra thế giới rộng lớn ngoài kia, cô sẽ không bao
giờ nhìn đến một người như Stefan. Chừng nào cô còn mắc kẹt ở đây, thì gã
còn đủ để cho cô giải trí, nhưng chỉ vậy thôi. Nhưng gã không cần biết điều
ấy. Nên cô cuộn tròn lại như một con mèo con dễ thương và xích lại gần gã
hơn.

Không nhận được phản ứng gì, cô nắm lấy cánh tay gã và quàng nó

quanh mình. Như đã có sự đồng tình giữa hai người, những ngón tay gã bắt
đầu lướt dọc cơ thể cô, và cô tự mỉm cười. Đàn ông thật dễ điều khiển.

“Anh sẽ đi với em, phải không?” cô nói mà biết rõ gã sẽ không bao giờ

có thể rời khỏi Fjällbacka, hay đúng hơn là khỏi thằng anh trai. Đôi khi cô
tự hỏi liệu gã có bao giờ đi vệ sinh mà không hỏi ý Robert không.

Gã không trả lời. Thay vào đó, gã nói, “Em đã nói chuyện với bố em

chưa? Bố em nói gì về cái ý tưởng rời khỏi thị trấn của em?”

“Ông ấy thì nói gì được? Chỉ một năm nữa thôi ông ấy sẽ không thể bảo

em phải làm gì. Ngay khi em mười tám tuổi thì ông ấy chẳng làm đếch gì
được nữa đâu. Và ông ấy sẽ phát điên lên. Đôi khi em nghĩ chắc bố em
từng ước ông ấy có thể điền bọn em vào một trong những cuốn sổ kế toán
khốn kiếp của ông ấy. Jacob ghi nợ, Linda tín dụng.”

“Ý em là gì, ghi nợ?”
Linda cười to. “Đó là những thuật ngữ tài chính, anh không cần phải để ý

đâu.”

“Anh chỉ tự hỏi mọi chuyện sẽ ra sao nếu…” Stefan nhìn chằm chằm đâu

đó phía sau cô trong khi vẫn tiếp tục nhai cọng rơm.

“Mọi chuyện sẽ ra sao nếu làm sao?”
“Nếu bố anh không mất hết tiền. Thì có thể bọn anh mới là những người

sống trong nhà chính, còn em sẽ ở trong lều gỗ với bác Gabriel và bác
Laine.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.