KẺ TẨY NÃO - Trang 95

CHƯƠNG 5

MÙA HÈ NĂM 1979

Có cảm giác như vài tháng đã trôi qua. Nhưng cô biết rằng không thể nào
lâu như vậy được. Và mỗi giờ trong bóng tối ở dưới này cũng dài như cả
một đời.

Có quá nhiều thời gian để suy nghĩ. Có quá nhiều thời gian để cảm thấy

cơn đau đang xoắn lấy từng dây thần kinh. Thời gian để suy nghĩ về mọi
thứ cô đã mất. Hoặc sẽ mất.

Giờ thì cô biết mình sẽ không bao giờ ra khỏi đây được. Không ai có thể

thoát khỏi nỗi đau đớn như thế này. Và cô chưa bao giờ cảm thấy bàn tay
nào mềm mại hơn bàn tay hắn. Chưa bao giờ có bàn tay nào vuốt ve cô với
tình yêu thương như thế, và nó khiến cô thèm khát được đụng chạm nhiều
hơn. Không phải kiểu đụng chạm ghê sợ hay đau đớn, mà là những tiếp xúc
êm dịu sau đó. Nếu có từng được vuốt ve như vậy trước đây, thì cô cũng
biết rằng mọi thứ giờ đây đã khác. Cảm giác khi hắn lướt bàn tay trên cơ
thể cô thật thuần khiết, thật ngây thơ, nó đã đến được cái cốt lõi bên trong
cô mà chưa ai trước đây có thể chạm tới.

Trong bóng tối, hắn đã trở thành tất cả của cô. Hắn không nói một lời,

nhưng cô tưởng tượng giọng hắn nghe ra sao. Giống như một người bố,
thật ấm áp. Nhưng khi cơn đau đến thì cô căm ghét hắn. Rồi cô muốn giết
hắn. Giá như cô có thể.

°  °  °  °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.