KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 104

Tôi thử ngồi lên trên giường nhưng tôi cảm thấy nhói đau ở chân trái.

- Đấy là bị trẹo chân đấy, bác sĩ khẳng định. Không nặng lắm đâu. Chỉ

sau hai mươi bốn giờ là anh sẽ không cảm thấy đau nữa.

- Tôi đã nhận ra là anh đi khập khiễng. - Tuppence ngắt lời.

Nhưng Julius chỉ gật đần rồi lại kể tiếp:

- Chuyện đó đã xảy ra như thế nào? - Tôi hỏi.

Ông ta trả lời tôi khá thẳng thắn:

- Anh đã rơi xuống cùng với cành cây chính của một trong những cái cây

đẹp nhất của tôi, lên trên một cái bồn hoa vừa mới trồng.

Tay này làm cho tôi thấy có thiện cảm. Hắn ta thật có khiêu hài hước.

Tôi chắc chắn rằng ông ta rất mạnh dạn. Tôi nói thêm:

- Thưa bác sĩ, tôi xin lỗi về cái cây và tôi sẽ tặng ông những cái cây mới.

Nhưng có thể ông muốn biết tôi đã làm gì trong vườn của ông!

- Thật sự là tôi nghĩ rằng anh nợ tôi một lời giải thích...

- Được thôi, đầu tiên tôi phải nói với ông rằng tôi đã không ở đó để ăn

trộm những cái thìa của ông.

- Đấy là giả thiết đầu tiên của tôi - Ông ta nói và mỉm cười - Nhưng tôi

đã đổi ý ngay. Anh là người Mỹ phải không?

Tôi tự giới thiệu và nói thêm.

- Tôi được hân hạnh gặp ai đây?

- Tôi là bác sĩ Hall và anh đang ở, chắc anh chưa biết, trong bệnh viện tư

của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.