KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 135

- Khả quan rồi - Ông ta nói nhỏ - Sau một đêm nghỉ ngơi, bà ta sẽ bình

phục. - Ông ta nói thêm với Tuppence.

Cô gái trẻ chần chừ một lát, như cô vẫn bị ấn tượng về vẻ mặt của người

đàn bà. Bà này mở mắt như muốn nói điều gì. Tuppence cúi xuõng bà ta.

- Đừng rời bỏ tôi.

Không thể nói tiếp được nữa, bà ta thì thầm từ: "ngủ" và lại định nói.

Tuppence cúi xuống thấp hơn. Giọng bà ta nhẹ như hơi thở...

- Ông Brown.

Bà ta không nói được nữa nhưng cặp mắt khép hờ như muốn truyền tải

tiếp một thông điệp đau đớn.

Đột nhiên thấy bồn chồn, cô gái trẻ tuyên bố:

- Tôi sẽ không rời căn hộ này. Tôi sẽ canh chừng ở đây suốt đêm.

Một ánh nhẹ nhõm thoáng qua trong mắt bà Vandermeyer, bà khép mắt

lại. Có vẻ như bà ta lại ngủ thiếp đi. Nhưng những câu cuối của bà ta lại
một lần nữa làm cho Tuppence lo lắng. Bà ta muốn nói gì nhỉ? "Ông
Brown" ư? Tuppence ném một cái nhìn lo lắng qua vai. Cái tủ áo khổng lồ
làm cô thấy không yên tâm. Nó đủ to để một người trốn vào đó. Hơi xấu
hổ, Tuppence mở nó ra và nhìn vào bên trong. Tất nhiên là không có ai cả.
Cô cúi xuống để nhìn gầm giường vì chẳng còn chỗ nào khác. Cô lắc mình
như một con chó săn. Thật vô lý. Bà ta sẽ không chết đâu! Cô nhẹ nhàng đi
ra khỏi phòng. Julius và ngài James đang nói chuyện khẽ khẽ. Ngài James
quay lại phía cô:

- Cô hãy đóng cửa, khóa lại và đem chìa khóa theo. Không ai được vào

phòng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.