KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 137

Ông ta không ép cô nữa.

Vài phút sau, Julius quay lại. Anh ta đã làm cho Albert yên lòng và rộng

rãi thưởng cho cậu ta. Đến lượt anh ta thuyết phục Tuppence đi ngủ. nhưng
vô ích, rồi anh ta tuyên bố:

- Dù sao thì cô cũng nên ăn một chút gì! Tủ để thức ăn ở đâu?

Theo chỉ dẫn của Tuppence, cậu ta biến đi và quay lại với một tảng paté

nguội và ba cái đĩa.

Sau bữa tôi dễ chịu đó, Tuppence thấy bớt lo lắng. Sức mạnh của đồng

tiền vẫn không yếu đi. Bà Vandermeyer chắc vẫn sẽ xiêu lòng và một trăm
ngàn bảng.

- Và bây giờ, cô Tuppence, hãy kể cho chúng tôi về cuộc phiêu lưu của

cô. - Ngài James tuyên bố.

- Phải đấy, Tuppence, kể đi. - Julius hưởng úng.

Về thích thú, Tuppence kể lại các sự tiện từ đâu buổi tối. Thỉnh thoảng,

Julius ngắt lời bằng câu: "Thật phi thường!" một cách ngưỡng mộ. Khi cô
nói xong, ngài James ngồi yên, chỉ nói một câu "Cô cừ lắm, Tuppence" làm
cô đỏ mặt vì thích thú.

- Còn một việc mà tôi không hiểu - Julius nhận xét - Cái gì đã làm cho bà

ta muốn chạy trốn?

- Cái đó tôi không biết. - Tuppence thú nhận.

Vẻ suy nghĩ, ngài James xoa cằm:

- Phòng của bà ta lộn xộn lắm, cái đó nói lên rằng cuộc trốn chạy đã

không được định trước. có lẽ là bà ta đã đột ngột nhận được một lời cảnh
cáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.