KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 136

Giọng ông ta nghiêm trang và đầy ấn tượng. Vì vậy cô gái trẻ thấy bớt

xấu hổ vì đã hoảng sợ hơi quá.

- Xem nào, - Đột nhiên Julius nói - còn cậu bé bạn của Tuppence. Tôi

nghĩ rằng nên xuống nói cho cậu ta yên tâm. Thật là một cậu bé tuyệt vời.

- Thật ra, các ông vào đây bằng cách nào? Tôi quên hỏi các bạn.

- Albert đã gọi điện cho tôi như cô bảo. Tôi đi qua đón ngài James và

chúng tôi đến thẳng đây. Cậu bé rất lo lắng cho cô. Cậu ấy đã đến nghe
trộm ở cửa nhưng không nghe được gì. Cậu ấy đã bảo chúng tôi đi cầu
thang cứu hỏa thì hay hơn là bấm chuông. Chúng tôi đã xuống ở bên cạnh
bếp và đi tìm cô. Albert vẫn ở dưới và chắc đang lo lắng.

Nói đến đây Julius rời khỏi phòng.

- Cô Tuppence, - Ngài James nói - cô quen thuộc chỗ này hơn tôi. Cô

nghĩ chúng ta nên ngồi ở đâu?

Sau khi nghĩ ngợi, Tuppence tuyên bố là phòng khách của bà

Vandermeyer là đầy đủ tiện nghi nhất, và họ đi tới đó.

Ngài James nhìn quanh vẻ ưng ý:

- Với tôi, thế này được rồi. Và bây giờ, cô gái trẻ, cô nên lên giường đi

ngủ đi.

Nhưng Tuppence cương quyết lắc đầu:

- Tôi cảm ơn ông nhưng tôi không thể. Tôi sẽ mơ về ông Brown cả đêm

mất.

- Nhưng cô bé ơi, cô sẽ mệt lắm đấy!

- Mặc kệ, tôi muốn canh chừng hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.