KẺ THÙ BÍ MẬT - Trang 68

- Hừ. Đấy là một truyện cổ dành cho trẻ em, một truyền trinh thám. Anh

có biết tôi tự nhủ thế nào không? Đấy chỉ là chuyện bịa, một con ngoáo ộp
đe dọa chúng ta. Có thể là như vậy.

- Điều ngược lại cũng có khả năng.

- Tôi tự hỏi nếu quả thực ông ta ở với chúng ta, giữa chúng ta, không ai

biết ông ta chỉ trừ một số được chọn lựa? Trong trường hợp đó bí mật của
ông ta sẽ được giữ kín và sáng kiến ấy thật đúng đắn. Người ta sẽ không
bao giờ biết được. Chúng ta nhìn ngắm lẫn nhau, người nọ nhìn người kia,
một người trong chúng ta là ông Brown. Phải, nhưng là người nào? Ông ta
ra lệnh, nhưng rồi ông ta cũng lại thi hành. Nói rằng ông ta ở lẫn giữa
chúng ta, là một trong số chúng ta và không một ai biết ông ấy.

Boris sực tỉnh và nhìn đồng hồ.

- Phải - Whittington thì thào - Đến giờ đi đến đó rồi.

Hắn ta gọi cô hầu lại và trả tiền. Tommy cũng làm theo và vài phút sau,

cậu xuống cầu thang phía sau hai người đàn ông. Vừa xuống đến vỉa hè,
Whittington gọi taxi ngay và ra lệnh cho tài xế chở đến ga Waterloo. Vì có
nhiều taxi nên khi Whittington vừa lên taxi thì Tommy cũng gọi một chiếc,
vẻ hông hách:

- Đi theo chiếc xe kia, đừng để mất dấu đấy. - Cậu ra lệnh cho tài xế.

Bác tài xế này không tỏ ra tò mò tí nào. Bác chỉ ầm ừ rồi hạ cờ. Cuộc

đuổi theo không gặp sự cố gì. Chiếc taxi của Tommy đến đỗ ở sân ga đi,
sau chiếc xe của hai người đàn ông. Ở quầy bán vé, Whittington mua vé
một chiều đi Bornemouth và Tommy cũng làm theo.

- Anh đến sớm rồi. Anh còn nửa giờ nữa. - Boris nhận xét sau khi nhìn

đồng hồ nhà ga.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.