KẺ TÌNH NGHI - Trang 150

26

Ánh nắng chói chang cùng chứng đau nửa đầu khiến Iva loạng choạng suốt
bữa trưa. Cô đang định leo lên gác đặt lưng một lúc thì chợt nghe thấy tiếng
xe ô tô trên đường và mấy con chó sủa inh ỏi. Khi nhìn ra ngoài cửa sổ, cô
nhìn thấy một người phụ nữ đang bước ra khỏi chiếc 4Runner màu đen. Cô
đã biết Sophie Giraudo qua truyền hình. Nhưng người đàn ông đi cùng cô
thì là một ẩn số.

Đầu Iva đau đến phát khóc.
Roman mời họ vào sân, những mẩu chuyện rời rạc lọt qua cửa sổ mở

toang khi Iva chuẩn bị một khay trà đá và bánh quy chanh. Roman không
yêu cầu cô làm việc này, cô cũng không hề muốn như vậy, nhưng cô biết
đây là việc anh trông đợi. Là mẹ của một ngôi nhà toàn những cậu con trai
đồng thời cũng là cộng sự và bạn đời của Roman, cho đến chiều hôm đó,
những vị trí này vẫn làm cô thấy vui vẻ và hạnh phúc. Giờ đây, lần đầu tiên
trong đời, cô thấy mình mỏi mệt.

“Chúng tôi xây dựng khu nông trại trước,” giọng Roman vang lên. “Có

một căn hộ nhìn khá tuyệt ở phía sau. Chúng tôi sống ở đó khi sửa chữa
ngôi nhà. Khoảng vài năm. Vợ tôi, Iva, có sự kiên trì của một vị thánh, tôi
đảm bảo với các vị điều đó.”

“Những con chó nhìn khá dữ dằn,” Sophie nói. “Chúng giống gì vậy?”
“Cane Corso. Mastiff

*

. Chúng là hai mẹ con. Cô sẽ không muốn gây sự

với chúng đâu.”

“Chắc chắn là tôi không muốn.”
“Chúng tôi không chào đón khách vãng lai.”
“Chúng luôn được xích như vậy chứ?”
“Vào buổi đêm thì con cái, Riga, ở trong nhà. Còn Laz, nó được phép

dạo chơi trong khu vực.”

“Chúng thân thiện với lũ trẻ chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.