Hãng giả định ngày 01-7-2015 sẽ có 10 máy bay A320 hoạt động.
Trên thực tế, đến tận ngày 30-6-2015 hãng vẫn còn khai thác 10
chiếc, nhưng tối hôm đó một chiếc bị hỏng, trong kho không có
sẵn phụ tùng thay thế, hãng phải đặt hàng và mất ba ngày. Mọi máy
móc do con người làm ra, kể cả các máy bay hiện đại, tệ ở chỗ chúng
đều có thể hỏng hóc kỹ thuật, nhưng không bao giờ chúng báo trước
cho ta biết bao giờ chúng sẽ hỏng và hỏng ở bộ phận nào.
Sáng 01-7-2015 hãng buộc phải điều chỉnh lịch bay. 9 chiếc còn
lại phải bay nhiều chuyến hơn để bù cho chiếc bị hỏng, với giờ bay
thay đổi so với lịch đã công bố, thường là muộn hơn. Có một số
chuyến bay buộc phải hủy vì không bố trí được máy bay, hoặc vì
không thu xếp được giờ hạ, cất cánh mới tại một sân bay nước
ngoài. Các chuyến bay ngày 02-7 và 03-7 cũng bị thay đổi.
Hãng giả định là ngày 01-7-2015 thời tiết tại tất cả sân bay đều
tốt. Nhưng trên thực tế, ngày hôm đó bão vào Đà Nẵng, làm
chuyến bay Đà Nẵng – Hà Nội cất cánh lúc 9 giờ, hạ cánh tại Nội
Bài lúc 10 giờ không bay được đúng giờ, vì vậy không có máy bay tại
Nội Bài để thực hiện chuyến bay số hiệu AB123 từ Hà Nội đi thành
phố Hồ Chí Minh. Chuyến bay AB123 sẽ bị chậm giờ trong khi chờ
bố trí máy bay khác. Các chuyến bay AB456, AB789 theo lịch dùng
chung máy bay đó cũng sẽ bị chậm giờ. Mỗi ngày, một chiếc A320
bay 6-8 chuyến nên có hiệu ứng dây chuyền.
Hãng giả định là ngày 01-7-2015 không có hoạt động chuyên cơ tại
bất kỳ sân bay nào. Trên thực tế, có một chuyến chuyên cơ từ Hà
Nội sáng hôm đó và sân bay Nội Bài bị đóng cửa một lúc để phục vụ
chuyên cơ theo quy định hiện hành. Hãng giả định thị trường Hà Nội
– Thành phố Hồ Chí Minh sẽ có “ngần này” khách mua vé, nhưng
trên thực tế nhu cầu hôm đó chỉ bằng một nửa. Hãng giả định giá
xăng máy bay mỗi thùng là 100 đô-la, trên thực tế nó lại tăng lên
đến 130 đô-la.