KẺ TRỘM MỘ - Trang 283

Tôn Kim Nguyên tỏ ra rất hưng phấn, không hề chú ý tới việc gói gạo

nếp đã bị mình bốc mất gần hết tự bao giờ. Một lát sau, cậu ta thò tay vào
túi định bốc gạo tiếp, chợt phát hiện chiếc túi đã trống rỗng thì cả kinh, liền
vứt chiếc túi đi, lại lấy từ trong ba lô ra một vật khác. Tôi nhìn kĩ, thấy đó
là một chiếc móng lừa đen.

Nghe đồn móng lừa đen chuyên được dùng để khắc chế cương thi,

nhưng có linh nghiệm hay không thì chẳng ai biết rõ, có điều trông bộ dạng
Tôn Kim Nguyên thì rõ ràng là rất tự tin. Cậu ta cầm móng lừa đen trong
tay, không chút sợ hãi chạy về phía Hắc Hung.

Hắc Hung thấy đối phương dám khiêu khích mình bèn há to miệng để

lộ một cặp răng nanh rất dài, từ trên đó còn không ngừng nhỏ dãi khiến tôi
nhìn mà buồn nôn. Tôn Kim Nguyên lại chẳng thấy thế, Hắc Hung vừa mới
mở miệng ra, cậu ta đã ngắm chuẩn, sau đó nhét luôn móng lừa đen vào
trong miệng Hắc Hung.

Chỉ thấy từ trong miệng Hắc Hung bay ra một làn khói màu xanh, rồi

một thứ mùi hôi thối nồng nặc tỏa tứ phía. Nhưng Hắc Hung cũng chỉ kêu
thảm một tiếng, sau đó liền há to miệng và khép lại, chiếc móng lừa đen kia
lập tức bị nó cắn nát rồi nuốt vào bụng, khiến Tôn Kim Nguyên nhìn mà
suýt rớt cả cằm xuống đất. Cậu ta sợ hãi hét to một tiếng, sau đó lại tiếp tục
trốn ra sau cây cột đá mà chơi trò đuổi bắt với Hắc Hung.

Tôi cảm thấy chuyện này thật quá kỳ lạ, con Hắc Hung đó không tìm

tôi, cũng không tìm Vương Tiên Dao, chỉ một mực muốn gỉai quyết Tôn
Kim Nguyên, lẽ nào tôi thật sự đã đoán đúng, tôi và Vương Tirrn Dao ngày
xưa tùng là người một nhà với Hắc Hung? Nhưng cách giải thích này rõ là
không thực tế chút nào. Có điều chuyện này chẳng liên quan gì tới tôi, ai
bảo Tôn Kim Nguyên nằng nặc đòi mở quan tài chứ, bị như thế cũng đáng
kiếp. Tôi thích thú nhìn một người một cương thi không ngừng đuổi nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.