KẺ TRỘM MỘ - Trang 400

Còn nữa, lỡ như chúng tôi nửa đường bị Nguyên Lương Vương giết

chết thì sao? Một khi chuyện này xảy ra, kế hoạch của Trịnh Duy Tín chẳng
phải cũng sẽ đổ bể ư? Không đúng không đúng, chuyện này tuyệt đối
không đơn giản như vậy, nhất định là hắn đã dùng cách gì đó để chỉ dẫn
chúng tôi tới cấm địa. Tôi gằn giọng hỏi Trịnh Duy Tín: “Ông dựa vào đâu
mà có thể khẳng định chúng tôi nhất định sẽ tới cấm địa? Có phải ông đã
giở trò gì không?”

Trịnh Duy Tín cười vẻ thích chí, nói: “Hà hà, chuyện này thì phải cảm

ơn A Thành rồi.”

“A Thành là ai?” Tôi không kìm được thất thanh hỏi.

Trịnh Duy Tín đưa tay ra, chỉ thẳng về phía anh gầy. Anh gầy toàn

thân run rẩy, cái đầu lại càng cúi thấp hơn, hoàn toàn không dám nhìn
chúng tôi.

A! Anh gầy chính là A Thành trong lời nói của Trịnh Duy Tín ư? Vậy

tức là anh gầy với Trịnh Duy Tín là đồng bọn? Tôi thật không dám tin vào
điều này. Cả tôi, Vương Tiên Dao và Tôn Kim Nguyên đều ngẩn ngơ nhìn
anh gầy, rất muốn hỏi anh ta chuyện này là sao, hy vọng anh ta có thể giải
thích một chút, nhưng lời đã ra đến miệng mà lại chẳng thể nào nói rõ
được.

Trịnh Duy Tín vẫy vẫy tay với anh gầy, nói: “A Thành, mau qua đây,

chú đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi.”

Anh gầy chậm rãi ngẩng đầu, nhìn ba người chúng tôi bằng ánh mắt

áy náy nhưng lại không đi tới bên cạnh Trịnh Duy Tín, còn lạnh lùng nói
với lão ta: “Chúng ta đã nói trước với nhau rồi cơ mà, chỉ cần lấy được hai
thứ đó là đủ, sao lại còn phải nói hết mọi chuyện ra như thế?”

Tuy ba chúng tôi đều không muốn tin sự thực anh gầy là A Thành,

nhưng bây giờ anh gầy đã nói như vậy, rõ ràng chẳng khác nào thừa nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.