KẺ VƯỢT THỜI GIAN - Trang 19

mở rộng hơn, kẻ vượt thời gian đứng trước mắt chúng tôi. Tôi chấm dứt câu
nói bằng một tiếng kêu kinh ngạc.

"Trời ơi! Chuyện gì đã xảy ra cho anh vậy?" Ông bác sĩ thốt lên. Ông là

người thứ hai nhìn thấy hắn. Mọi người không hẹn mà cùng quay về phía
cánh cửa.

Kẻ vượt thời gian ở trong một tình trạng thê thảm. Chiếc áo khoác bám

bụi dơ bẩn, tay áo dính bê bết màu xanh. Tóc hắn rối bù, tôi có cảm tưởng
đã bạc hẳn đi - không hiểu vì bụi bám hay vì thực sự thay màu. Mặt hắn
xanh như tàu lá. Cằm hắn có một vết đứt chưa lành hẳn. Nét mặt hắn khốn
khổ và mệt mỏi, như đã trải qua những đau đớn ghê gớm. Hắn đứng phân
vân ở ngưỡng cửa một chút, như bị chói mắt bởi ánh đèn. Rồi hắn bước
vào, khập khiễng như một kẻ bụi đời bị bệnh đau chân. Chúng tôi im lặng
nhìn, chờ đợi hắn lên tiếng.

Nhưng hắn không nói, chỉ tiến tới bàn như một người đang bị cơn đau

hành hạ. Tay hắn với chai rượi vang. Anh chủ báo liền đổ champagne vào
đầy một chiếc ly, đẩy về phía hắn. Hắn uống cạn, rượu hình như giúp hắn
phần nào bình phục: vì hắn bắt đầu nhìn quanh, trên môi hiện ra bóng dáng
của nụ cười quái dị quen thuộc.

"Anh đã làm chuyện gì vậy?" Ông bác sĩ hỏi. Kẻ vượt thời gian hình như

không nghe thấy. "Xin lỗi đã làm phiền quý vị," hắn nói bằng một giọng
không mấy thông suốt. "Tôi không sao cả." Hắn ngừng lại, đưa ly ra đòi
thêm rượu, và tức thì uống cạn. "Ngon thật", hắn nhận xét. Mắt hắn sáng
hơn lên, và một chút sinh khí trở lại trên đôi gò má. Mắt hắn đảo qua chúng
tôi như muốn tỏ một sự biểu đồng tình thiếu hăng hái. hắn đi vòng quanh
căn phòng, rồi lại nói, như vẫn cố tìm một cách phát biểu thích hợp. "Tôi
phải đi tắm và thay quần áo, rồi tôi sẽ xuống đây giải thích mọi chuyện...
Nhớ để lại cho tôi một chút thịt cừu. Tôi thèm thịt lắm rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.