KẺ VƯỢT THỜI GIAN - Trang 64

vật lạ. Hậu quả là, như tôi đã nói, tôi chỉ còn lại bốn que diêm. Trong khi
đang đứng trong bóng tối, tay tôi bị một bàn tay chạm vào, mặt tôi bị những
ngón tay gầy guộc sờ trúng, và tôi ngửi thấy một mùi hôi hám kỳ lạ. Tôi
nghe tiếng thở của đám người nhỏ bé ghê rợn ở xung quanh. Hộp diêm
trong tay tôi bị kéo nhẹ, và có những bàn tay khác đang níu vào áo phía sau
lưng tôi. Bị những sinh vật mà tôi không nhìn thấy lục xét thật là một cảm
giác hết sức khó chịu. Đột nhiên tôi nhận ra thật rõ ràng rằng tôi chẳng biết
gì về lối suy nghĩ cũng như hành động của họ. Tôi hét lên thật lớn. Họ lùi
lại, và rồi tôi lại nghe họ tiến về phía tôi như cũ. Họ nắm vào tôi một cách
hùng hổ hơn, thầm thì những tiếng quái đản với nhau. Tôi lắc mạnh người,
tiếp tục hét những tiếng không mạch lạc. Không còn e dè như lần trước, họ
vừa nắm vào tôi vừa phát ra những tiếng cười kỳ lạ. Tôi phải thú nhận là tôi
sợ hãi tột độ. Tôi quyết định đốt một que diêm nữa và mượn ánh sáng của
nó để tẩu thoát. Que diêm được đốt lên, tôi châm nó vào một mẩu giấy lấy
ra từ trong túi, và lùi vào con đường hầm nhỏ. Nhưng vừa vào tới nơi thì
ngọn lửa tắt ngúm. Trong bóng tối tôi nghe thấy tiếng những người
Morlock đuổi theo, như tiếng đập của gió vào những lá cây, như tiếng mưa
rơi trên mặt đất.

"Trong nháy mắt tôi bị mấy bàn tay chụp lấy. Rõ ràng họ muốn kéo tôi

lại. Tôi đốt một que diêm nữa và đưa qua đưa lại trước những khuôn mặt
hoảng hốt của họ. Qúy vị khó lòng tưởng tượng những nét phản chất người
của họ đáng kinh tởm đến mức nào - những khuôn mặt nhợt nhạt không có
cằm, những đôi mắt lớn không mí màu đỏ xám - trong ánh nhìn sửng sốt
của họ khi bị ánh lửa làm cho mù chột. Nhưng bảo đảm với quý vị là tôi
không đứng đó để nhìn họ. Tôi lùi lại, và khi que diêm thứ hai tắt, tôi đốt
que thứ bạ Nó gần tắt khi tôi ra tới miệng hầm, vì tiếng kêu của cái bơm lớn
phía dưới làm tôi choáng váng. Rồi tôi vươn tay ngang ra, tìm chỗ cầm của
chiếc thang. Ngay lúc ấy, chân tôi bị nắm lại, và cả người tôi bị kéo một
cách hung bạo từ phía sau. Tôi đốt que diêm cuối... Nó tắt tức thì. Nhưng
tôi đã nắm được vào chiếc thang. Đạp chân thật mạnh, tôi vuột khỏi những
bàn tay của đám người Morlock và leo nhanh lên thành giếng, trong khi họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.