KẺ VƯỢT THỜI GIAN - Trang 72

"Tôi cố dằn để khỏi bị sự hãi hùng chiếm ngự bằng cách nghĩ rằng đây là

một hình phạt đích đáng cho sự ích kỷ của loài người. Con người đã bằng
lòng sống thoải mái và vui vẻ trên sức lao động của những anh em, đã sử
dụng hai chữ "nhu cầu" như kim chỉ nam và lý do biện hộ, và cuối cùng
thời gian đã bắt họ trả nợ cho hai chữ "nhu cầu" đó. Tôi cố tìm cách suy
nghĩ mỉa mai kiểu Carlyle về cái tính quý phái đã thoái hóa này. Nhưng tôi
không làm được việc ấy. Dù trí tuệ đã suy đồi đến bao nhiêu, giống Eloi vẫn
còn quá nhiều hình dáng của con người, tôi không thể nào không thương
cảm, không thể nào không thấy mình muốn chia sẻ với sự suy thoái cũng
như nỗi sợ hãi của họ.

"Lúc ấy tôi chỉ có khái niệm rất mơ hồ về các việc phải làm. Trước hết tôi

phải tìm một nơi ẩn náu an toàn, và phải tìm vũ khí bằng kim loại hoặc
bằng đá làm vật phòng thân. Đó là việc cần thiết nhất. Kế đến, tôi hy vọng
tạo ra lửa, để có một ngọn đuốc trong tay; vì tôi biết lửa là vũ khí chống lại
người Morlock hữu hiệu nhất. Tiếp nữa, tôi muốn tìm cách phá cánh cửa
đồng dưới tòa sư tử trắng. Tôi nghĩ đên một cái búa tạ. Tôi cho rằng nếu tôi
có thể lọt qua cánh cửa với một ngọn lửa, tôi sẽ tìm thấy chiếc máy thời
gian và trốn thoát; vì tôi không tin những người Morlock có đủ sức mạnh để
mang nó đi xạ Về Weena, tôi quyết định đưa nàng về thời đại của chúng ta.

"Vừa suy nghĩ về những kế hoạch như vậy, tôi vừa tìm đường đến tòa lâu

đài mà tôi đã chọn làm nơi trú ẩn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.