KẺ VƯỢT THỜI GIAN - Trang 96

hơn, với những sợi dài xuôi về một phía. Màu nó đen bên cạnh vùng biển
đỏ, và nó đang nhảy qua nhảy lại một cách vô định. Tôi biết mình đang ngất
xỉu. Nhưng nỗi sợ hãi rằng mình sẽ nằm xuống tuyệt vọng giữa chốn xa xôi
mờ ảo rùng rợn đó đã cho tôi đủ sức mạnh để leo trở lại lên chỗ ngồi của
chiếc máy thời gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.