KẺ XA LẠ - Trang 12

lên cao quá nhanh. Tôi cũng nhận thấy không gian đầy tiếng vo ve của côn
trùng và tiếng rì rào của cây cỏ. Mồ hôi vã ra trên má tôi. Không có mũ, tôi
phải lấy khăn tay để phe phẩy cho đỡ nóng. Nhân viên lễ tang nói gì đó với
tôi, nhưng tôi không nghe được. Ông ta dùng tay trái cầm khăn tay lau trán,
trong khi tay phải nâng cái mũ casquette lên. Tôi hỏi lại ông ta: “Sao ạ?”
Ông ấy nhắc lại và chỉ tay lên trời: “Nắng đốt!” Tôi nói: “Vâng.” Một lúc
sau, ông ấy hỏi: “Đó là mẹ anh à?” Tôi nói: “Vâng.” “Bà ấy già không?”
Tôi trả lời: “Cũng khá già”, vì tôi không nhớ chính xác tuổi bà. Sau đó, ông
ấy chuyển sang gọi “cậu”. Tôi quay lại và thấy ông Pérez đã cách chúng tôi
dăm chục thước. Ông ấy cố bước nhanh và dùng tay giữ cho mũ khỏi rơi.
Tôi cũng nhìn ông giám đốc. Ông ấy đi rất trang nghiêm và không làm động
tác thừa nào. Những giọt mồ hôi đã xuất hiện trên trán ông ấy, nhưng ông
ấy không lau.

Tôi cảm thấy đám người lại đi nhanh thêm một chút. Quanh tôi vẫn là

cảnh nông thôn chìm trong nắng gay gắt. Bầu trời chói chang không chịu
nổi. Có lúc chúng tôi đi trên phần đường mới sửa chữa. Ánh nắng làm nhựa
đường chảy ra. Những bàn chân lún xuống, và khi nhấc lên thì để lại vết
chân lấp lánh. Phía trên cỗ xe, cái mũ da của người đánh xe bị nóng mềm ra
giống như được nặn bằng thứ nhựa đen đó. Tôi cảm thấy mất tỉnh táo giữa
bầu trời trắng xanh và những màu sắc đơn điệu: màu đen lấp loáng của
nhựa đường bị chảy, màu đen đục của đồ tang, màu đen bóng của cỗ xe. Tất
cả, từ ánh nắng, mùi da, mùi cứt ngựa, mùi verni, hương trầm, cho đến sự
mỏi mệt sau một đêm mất ngủ, làm cái nhìn và ý nghĩ của tôi trở nên mờ
mịt. Tôi quay lại thêm một lần nữa: ông Pérez đã ở quá xa, bóng ông ấy mờ
đi trong khối không khí nóng, rồi tôi không thấy ông ấy nữa. Tôi cố tìm
bóng dáng ông ấy, và phát hiện ra ông ấy đã rời mặt đường, đi ngang qua
cánh đồng. Tôi cũng thấy trước mặt là khúc quanh. Tôi hiểu rằng ông Pérez,
người thông thuộc vùng này, đã đi tắt để đuổi kịp chúng tôi. Qua chỗ ngoặt,
ông ấy lại nhập bọn với chúng tôi. Rồi lại mất hút. Ông ấy lại đi qua đồng.
Cứ thế mấy lần. Còn tôi, tôi cảm thấy mạch máu ở thái dương đang giật
mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.