KEM ĐÁ - Trang 10

“Hiệp khí đạo và Đãi bộ thuật

*

. Nếu chị ấy mà chủ ý ra đòn đau thì

cũng khá là đau đấy.”

Phải rồi, chị gái tôi, người không sao thỏa mãn được nếu chỉ loanh

quanh đây đó trong cái nước Nhật này, đã ra ngoài thế giới để thỏa chí
vẫy vùng, là một cô sinh viên rất siêu phàm, văn võ song toàn. Chớ
dại mà vuốt râu hùm.

Thật ra thì tôi cũng có thể dùng chút kiêu hãnh nhỏ nhoi để phản

kháng, nhưng quả tình cũng chẳng có lý do gì mà từ chối yêu cầu của
chị. Chị tôi đã đánh trúng sự thật là tôi chẳng có gì tha thiết hơn để
làm. Tôi cũng suy xét xem thành viên danh nghĩa và thành viên câu
lạc bộ tại gia khác nhau như nào. Thế nên tôi cũng chẳng do dự mấy
mà nói:

“Sáng nay tớ đi nộp đơn rồi.”
“Thật đúng là không tài nào hiểu nổi cậu.”
Satoshi ngắm nghía bức thư của chị tôi một lúc. Tôi thở dài:
“Có vẻ chẳng được ích lợi gì.”
“Không đâu, chưa chắc đã vậy đâu.”
Satoshi ngẩng lên, giọng nói nghe tươi tắn lạ thường. Cậu ta vỗ nhẹ

bức thư vào lòng bàn tay:

“Câu lạc bộ Cổ Điển giờ không có thành viên nào đúng không? Thế

thì nghiễm nhiên một mình cậu sẽ được độc chiếm phòng họp của câu
lạc bộ chứ còn gì nữa. Tuyệt quá đi ấy, bỗng dưng lại có một căn cứ bí
mật cho chính mình ở ngay trong trường.”

Căn cứ bí mật?
“… Cậu đừng lôi mấy quan điểm kỳ cục ra đây.”
“Không thích sao?”
Lý lẽ đáng ngờ hết sức. Cậu ta nói cứ như sẽ có thể chơi trốn tìm

ngay trong trường vậy. Còn tôi thì không tài nào tư duy theo lối đó
được. Không gian riêng tư. Cũng không hẳn là một nơi muốn đến mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.