KEM ĐÁ - Trang 116

“Xin lỗi Fuku-chan, mình chịu thôi.”
“Thế hở? Tokyo, tòa nhà Quốc hội… vẫn chưa được? Những biển

hiệu cổ động, những cuộc biểu tình… Hừm, không nhớ ra à? Là
‘Phong trào học sinh’.”

“Hở?”
Tôi kinh ngạc.
Cứ nghĩ cậu ta đùa, nhưng mãi Satoshi không chịu nói câu kết.

Không còn cách nào khác tôi đành chất vấn:

“Satoshi, cậu rảnh quá hay sao gì mà mang lịch sử hiện đại Nhật

Bản ra ôn tập thế hả? Nếu muốn chơi thì giải quyết cho xong vấn đề
trước mắt rồi hẵng chơi nhé!”

Nhưng Satoshi nói với vẻ mặt nghiêm túc hết sức:
“Chính vì thế tớ mới đang cố giải quyết cho xong đây! Thế này nhé,

loại hành vi bạo lực trong giả thiết của Chitanda, tức là bạo lực trong
trường học của học sinh hầu như không thể thấy ở thập niên sáu mươi.
Cũng phải thôi, trong thời kỳ mà cả phía chính phủ lẫn phía chống
chính phủ đều không thiếu đối tượng xung đột, chính điều này đã
khiến một số học sinh buồn chán và vin vào đó để gây bạo động như
tìm chỗ trút giận. Chứ không đơn thuần là phong trào đâu.”

“… Cậu nói cứ như đã ở đó chứng kiến í nhỉ!”
“Thì tớ chẳng bảo đang tìm hiểu về thời kỳ đó còn gì!”
Nụ cười của Satoshi đầy vẻ thách thức hơn cả mọi khi.
Hừ. Dù bỏ bê lịch sử hiện đại đi nữa thì tôi cũng hiểu điều Satoshi

muốn nói. Có lẽ những sự kiện như bạo động ở lễ hội văn hóa là khái
niệm không phù hợp với ba mươi ba năm trước. Điều đó chính xác
hay không thì tôi không có cách nào (nói đúng hơn là không có hứng)
kiểm chứng, nhưng nếu Satoshi đã nói mà không phải là đùa thì cũng
không phải không đáng tin.

“Ồ, thế à?… Quả là tớ đã không xét đến tính thời kỳ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.