KEM ĐÁ - Trang 64

“Cậu đánh giá tớ cao quá rồi. Mấy chuyện đó là ý tưởng bất chợt

thôi. Mà ý tưởng bất chợt thì chỉ do may mắn.”

“Vậy hãy để tớ nhờ cậy vận may đó.”
“Không có hứng. “
Sao có hứng được chứ. Thứ nhất, đó là chuyện phiền phức mà tôi

không có nghĩa vụ phải làm theo lời Chitanda. Và thứ hai, nếu tôi
không thu được kết quả gì, chắc chắn tôi sẽ thấy có lỗi với Chitanda
và sẽ bị nguyền rủa bởi sự bất lực của mình. Đây không phải chuyện
thử thách trí thông minh một cách nhẹ nhàng, mà là chuyện liên quan
đến nhân sinh quan của một con người là Chitanda, nói quá lên là thế.
Bảo rằng tôi - Hotaro theo chủ nghĩa tiết kiệm năng lượng này - phải
lãnh lấy trách nhiệm dù chỉ là một chút ư? Đừng đùa!

“Sao lại chỉ có tớ? Vẫn còn những người khác cậu có thể nhờ được

mà?”

Chitanda mở to mắt. Tôi tiếp tục nói, không nhận ra ý nghĩa của cái

nhìn ấy.

“Cậu có thể dùng chiến thuật biển người

*

. Nhờ cả Satoshi, cả Ibara,

và cả những người bạn khác của cậu là được chứ sao?”

Không có lời đáp. Trước lời cự tuyệt quanh co của tôi, Chitanda im

lặng. Chitanda hơi cúi đầu, khẽ thở dài gần như không thể nhận ra,
tiếp tục im lặng rồi thì thầm:

“Oreki à, tớ…Tớ không có sở thích đi rêu rao chuyện quá khứ.”
“…”
“Đây đâu phải chuyện có thể nói cho bất kỳ ai.”
Tôi giật mình. Ra thế. Đương nhiên là như vậy.
Tại sao Chitanda phải mất công gọi tôi ra ngoài vào ngày Chủ nhật

để tìm cơ hội nói một dối một? Câu trả lời thật đơn giản, bởi cô ấy
không muốn nhiều người biết chuyện về bác mình. Tại sao lại thế thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.