KEM ĐÁ - Trang 89

Về đến lớp khoa học địa cầu.

“Ồ, tới rồi này.”
Đúng như mục tiêu. Một chồng mấy cuối mỏng cỡ tập vở đang

được đặt trên bục giảng. Tôi không khỏi ngăn mình thốt lên “Tuyệt cú
mèo!” Thật sảng khoái khi “âm mưu” thành công đến thế này.

“Tới rồi này là sao, có lẽ nào…”
Ibara chạy lên bục giảng. Cầm cuốn tập trên cùng của chồng vở lên

tay, cô nàng ngẩn người lẩm bẩm:

“… Đúng là tập san rồi.,,’
“Ơ, ơ? Cho tớ… cho tớ xem với!”
“Chuyện này là sao, Oreki? Ông biết cái gì đó phải không?”
Giọng điệu sắc lạnh của Ibara dường như là đang trách móc tôi.

Lòng vòng quanh co cũng không hay nên tôi buông mình xuống chiếc
bàn gần đó, nói:

“Gì đâu, tôi chỉ uy hiếp chút xíu!”
“Uy hiếp? Uy hiếp anh chủ tịch câu lạc bộ Báo Tường á?”
“Đúng thế. Này Ibara, cậu có biết giữ bí mật không đấy?”
Tôi hỏi vậy thì nét mặt Ibara trở nên cau có.
“Tôi nghĩ mình không phải loại ngồi lê đôi mách đâu.”
“Tin tưởng được không đấy? Vì đây là bí mật Toogaito không muốn

bị ai biết, đến nỗi anh ta còn chấp nhận để cho một đứa lớp Mười dắt
mũi, nên bọn mình mà bép xép thì thảm cho anh ta lắm đấy.”

“Tôi không nói với ai đâu… Ông không tin thì thôi đừng kể cũng

được.”

Ibara nói vẻ cộc cằn. Chắc cô nàng không nói dối đâu. Khác với

Chitanda, lòng hiếu kỳ chưa bao giờ là ưu tiên hàng đầu của Ibara cả.
Nếu vì câu chuyện của tôi mà gặp rắc rối thì sẽ không nghe nữa, cô
nàng là đứa có thể quyết định phân minh như vậy.

Thử thăm dò thế thôi, chứ chắc chắn Ibara và cả Chitanda đều

không phải là những cô nàng nhiều chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.