KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 238

không ngừng co rút, đến mức trái tim cô cũng sắp vọt ra ngoài.

“Vẫn là em của trước kia thành thực hơn…” Xúc cảm ướt át khiến Lục
Cảnh Diệu thốt lên câu này. Tần Dư Kiều xấu hổ vô cùng, kết quả Lục
Cảnh Diệu vừa di chuyển ngón tay, vừa mút cổ cô, thỉnh thoảng còn nói vài
câu lưu manh.

“Kiều Kiều em thật sự không nhớ ra sao, hay anh nên gọi em là Quả Quả
em mới có thể nhớ được…” Lúc nói, Lục Cảnh Diệu thở gấp từng hơi:
“Nếu trước kia thì lúc này em đã bảo anh Lục nhanh lên chút, nhanh lên
chút, nhanh lên chút nữa…”

Khi Lục Cảnh Diệu nói đến “nhanh lên chút”, ngón tay cũng càng tăng
nhanh tốc độ, cuối cùng cũng khiến Tần Dư Kiều không chịu nổi sự trêu
chọc đầy kích thích này mà run rẩy phát ra tiếng rên khẽ khàng.

“Anh Lục, anh nhanh lên chút, nhanh lên…” Trước kia cô thật sự phóng
đãng như vậy, hôm đó Lục Cảnh Diệu nói “ngày nào cũng làm” là thật ư?

Tần Dư Kiều xấu hổ nhắm mắt lại, bởi vì giữa hai chân có một ngón tay
đang hoạt động nên hai chân bất giác hơi mở ra.

Hình như Lục Cảnh Diệu rất hài lòng với phản ứng này của Tần Dư Kiều,
kéo tay Tần Dư Kiều, đan xen với ngón tay của cô: “Có phải đã nhớ ra chút
nào rồi không?”

Tần Dư Kiều không khống chế được phản ứng của cơ thể, nhưng vẫn điều
khiển được miệng mình, quay đầu không thèm nhìn Lục Cảnh Diệu.

“Ha ha…” Lục Cảnh Diệu bật cười, sau đó nắm tay Tần Dư Kiều hướng
xuống dưới. Phía dưới là cái gì, Tần Dư Kiều không ngốc, muốn rụt tay lại.

Lục Cảnh Diệu lưu loát cởi bỏ áo ngủ của mình, kéo quần lót của mình
xuống, nhưng cũng chỉ tuột một nửa giống Tần Dư Kiều. Lúc trước giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.