KÉN CÁ CHỌN CANH - Trang 767

cúi đầu kiểm tra cặp sách có vài lọn tóc rơi xuống, tăng thêm một phần an
tĩnh nhu hòa.

Đột nhiên Lục Cảnh Diệu cảm thấy tất cả những điều này đều rất đáng giá,
cho dù Kiều Kiều có lẽ sẽ giận anh cả đời này, anh cũng cảm thấy ông trời
rất ưu ái anh. Là năm tháng khiến cho anh hiểu ra, hai người muốn ở bên
nhau có rất nhiều khó khăn. Có lẽ đến lúc ở bên nhau rồi, chỉ vì một cái
xoay người tùy hứng thôi cũng sẽ đánh mất tình yêu và hạnh phúc, cuối
cùng không bao giờ có thể tốt đẹp như lúc ban đầu được nữa.

Lục Cảnh Diệu thay quần áo xong xuống tầng ăn sáng cùng vợ và con trai.
Ăn xong bữa sáng anh và Kiều Kiều cùng nhau đưa Hi Duệ đi học, sau đó
anh và Kiều Kiều sẽ tự trở về công ty của mình, khi ở trên xe thì bàn bạc
chuyện buổi chiều đến viện thăm ông cụ.

Lục Hoà Thước sắp xuất viện, nhưng thời gian xuất viện càng gần ông lại
càng nóng nảy. Mỗi lần Tần Dư Kiều đi thăm ông đều bị Lục Hoà Thước
độc miệng châm chọc vài câu.

Nhưng Tần Dư Kiều cũng không giận, cái gì nên đáp trả thì đáp trả, nên
nhận thì vui vẻ nhận, có lúc dứt khoát không nói gì, cuối cùng người khó
chịu lại là Lục Hoà Thước, chẳng được bao lâu lại chủ động hỏi cô: "Vừa
rồi coi như tôi không nói gì đi, cô sẽ không hẹp hòi mà không quan tâm tới
tôi chứ?"

"Ba, ba không biết mỗi lần ba nói hoa quả con mua không ngon con lại đau
lòng đến mức nào đâu."

"Đau lòng cũng là hoa quả mới đúng, cô cần phải đau lòng." Sắc mặt Lục
Hoà Thước hơi thả lỏng một chút, bộ dạng sĩ diện hệt như Lục Cảnh Diệu
nói, "Vốn không ngon, chẳng lẽ nhất định tôi phải khen ngon sao, tôi không
thể nói thật được hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.