KÉO, BÚA, BAO - LÝ THUYẾT TRÒ CHƠI TRONG CUỘC SỐNG THƯỜNG NGÀY - Trang 125

thống nhất, nhưng đây lại là cách làm quá mọi việc. Đa phần mọi
người chỉ xem thử đối phương có khả năng làm gì nhất, rồi dựa
trên đó mà quyết định hành động của mình.

Như tôi đã đề cập ở chương 3, điểm cân bằng Nash mà chúng ta

đạt được nhờ những dấu hiệu như thế còn được gọi là một điểm
Schelling. Tôi cũng đã mô tả một thí nghiệm trong đó tôi đưa ra
những manh mối giả để xem điều gì sẽ xảy ra nếu không có một
điểm Schelling như thế. Kết quả cho thấy việc lựa chọn giữa hai
điểm cân bằng Nash mang tính hợp tác có thể rất nan giải nếu
không có một dấu hiệu như thế. Vậy đó có phải là tình huống bao
gồm rất nhiều điểm cân bằng – thậm chí là vô hạn? Liệu có một
điểm cân bằng Nash nào tốt hơn hẳn những điểm còn lại không –
tức là điểm mà những người mặc cả sáng suốt có thể đạt được bằng
cách thương lượng?

Giải pháp mặc cả Nash

Tình huống đó lẽ ra đã có thể nảy sinh giữa anh em chúng tôi khi

chia nhau hộp pháo bông. Thay vì khăng khăng chọn chiến lược Tôi
chia bạn chọn
, bố tôi đã có thể yêu cầu chúng tôi dàn xếp việc
phân chia rồi báo lại với bố xem mỗi đứa lấy phần bao nhiêu.
Ông cũng có thể đưa thêm một điều kiện rằng nếu tổng phần hai
đứa đòi cộng lại lớn hơn 100% thì sẽ không đứa nào được nhận pháo
bông hết.

Nếu làm thế, tức là ông đã tái hiện lại cách mặc cả mà John

Nash tìm ra ở Princeton, ngôi trường cách nơi chúng tôi ở 12 nghìn
dặm. Nash nhận ra rằng nếu phần đòi hỏi của hai người cộng lại
bằng đúng 100%, thì bất kỳ cách chia nào (ngoại trừ 100:0) đều sẽ
dẫn tới tình huống mà sau này ông sẽ phân tích chi tiết là điểm cân
bằng Nash. Giả dụ, nếu tôi bảo cậu em trai: “Dù em làm gì đi nữa
thì anh vẫn sẽ lấy 70% đấy”, và nếu nó thực sự tin lời tôi nói thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.