Em bước vào cuộc đời anh, và em có biết chuyện gì đã xảy ra không?”
“Anh đã dừng lại,” cô nói.
Chồng cô nở một nụ cười rạng rỡ. “Trong hơn hai mươi năm!”
Mười sáu, cô thầm nghĩ, song không nói gì.
“Trong phần lớn những năm tháng đó, khi chúng ta cùng nhau nuôi dạy các
con và nỗ lực để công việc kinh doanh tiền xu phát triển - cho dù phần lớn
đều do em làm - anh đã chạy ngang chạy dọc khắp quanh New England làm
các công việc liên quan tới thuế và thiết lập các quỹ...”
“Anh mới là người làm cho nó hoạt động,” cô nói, và có phần hơi sốc về
những gì nghe thấy trong giọng nói của mình: bình thản và ấm áp. “Anh
mới là người có hiểu biết chuyên sâu.”
Trông anh ta gần như xúc động tới mức sắp khóc lên trở lại, và khi chồng
cô nói, giọng anh ta khàn đặc. “Cảm ơn em. Giá như thế giới nghe thấy
những gì em vừa nói. Em đã cứu anh, em biết đấy. Theo nhiều cách khác
nhau.”
Anh ta hắng giọng.
“Trong mười hai năm, BD không hề ho he lấy một lần. Anh từng nghĩ hắn
đã ra đi. Anh thực sự đã nghĩ thế. Nhưng rồi sau đó hắn quay trở lại.
Như một bóng ma vậy.” Anh ta dường như đang nghĩ ngợi về cách gọi này,
rồi gật đầu một cách rất chậm rãi. “Hắn ta chính là vậy. Một bóng ma, một
bóng ma xấu xa. Hắn lại bắt đầu chỉ ra những người phụ nữ khi anh đi đây
đi đó. “Hãy nhìn cô nàng kia xem, cô ta muốn đảm bảo chắc chắn là anh
bạn thấy hai gò ngực của cô ta, nhưng nếu anh bạn chạm tay vào chúng cô
ta sẽ gọi cảnh sát rồi quay sang cười đùa cùng bạn bè khi họ điệu anh bạn
đi. Hãy thử nhìn cô ả kia xem, ả đang thè lưỡi ra liếm môi, cô nàng biết anh
bạn thích cô ta đưa nó lùa vào trong miệng anh bạn, và cô ta cũng biết anh
bạn biết cô ta sẽ chẳng bao giờ làm thế. Hãy nhìn cô nàng kia xem, trưng