KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 152

Cô dành cho vị khách một nụ cười giá lạnh hãy-để- tôi-yên, rồi đứng lên đi
rót cho mình thêm một tách cà phê nữa. Tách thứ nhất đã hết.

“Có lẽ bà cũng biết về các vụ án mạng của Beadie,” ông già nói.

“Kẻ sát hại các phụ nữ rồi gửi giấy tờ tùy thân của họ tới cho cảnh sát ư?”
Cô quay lại bàn, tách cà phê được cầm vững vàng trong tay. “Báo chí đã
viết rất nhiều về hắn.”

Ông già chỉ tay vào cô - cũng là cử chỉ chĩa ngón trỏ ra như khẩu súng của
Bob - và nháy mắt với cô. “Chính xác rồi. Đúng thế đấy. “Nếu có mùi máu,
bạn sẽ chạy”, đó là tôn chỉ của họ mà. Tôi tình cờ có ít nhiều tham gia vào
vụ điều tra này. Khi đó tôi còn chưa nghỉ hưu, và quan tâm tới vụ án. Tôi ít
nhiều có tiếng là một anh chàng đôi khi vẫn thu được kết quả nhờ lần mò
đánh hơi... theo những linh tính...”

“Linh tính ư?”

Thêm một lần khẩu súng-ngón tay chĩa lên. Thêm một lần nháy mắt nữa.
Như thể hai người đang cùng nhau chia sẻ một bí mật. “Nói tóm lại, người
ta để mặc tôi tự điều tra một mình, bà biết đấy - ông già Holt tập tễnh mang
những bức ảnh của ông ta giơ ra trước khắp bàn dân thiên hạ, hỏi đủ thứ
câu hỏi, và... bà biết đấy... hếch mũi lên đánh hơi. Vì tôi luôn có cái mũi rất
hợp với loại công việc này, Darcy, và chưa bao giờ đánh mất sự thính nhạy
của nó. Hồi ấy là mùa thu năm 1997, không lâu sau khi một phụ nữ có tên
Stacey Moore bị giết. Cái tên này có gợi cho bà điều gì không?”

“Tôi nghĩ là không,” Darcy nói.

“Chắc bà sẽ nhớ mãi nếu bà có dịp xem qua những bức ảnh chụp hiện
trường. Một vụ sát nhân khủng khiếp - người phụ nữ đó hẳn đã phải chịu
đau đớn cùng cực. Nhưng tất nhiên, gã khốn tự xưng là Beadie đã dừng tay
một thời gian dài, hơn mười lăm năm, và hẳn hắn đang sôi lên sùng sục, chỉ
chờ cơ hội phát tiết. Và người phụ nữ đó đã phải chịu đựng tất cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.