KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 158

Vermont, và một người khác - một bà lão bé nhỏ thuộc kiểu người luôn ngồi
bên cửa sổ phòng khách nhà mình dõi theo nhất cử nhất động của xóm
giềng từ sáng sớm đến tối mịt vì chẳng có chuyện gì hay ho hơn để làm -
nói chiếc xe bà ta nhìn thấy mang biển New York.”

“Xe của Bob mang biển Maine,” Darcy nói. “Như ông hẳn biết rõ.”

“Tất nhiên, tất nhiên, nhưng biển đăng ký xe hoàn toàn có thể bị ăn cắp, bà
biết đấy.”

“Thế còn vụ án mạng Shaverstone thì sao, Holt? Có ai nhìn thấy một chiếc
Suburban màu xanh xám quanh nhà Helen Shaverstone không?”

“Tôi thấy là bà đã theo dõi vụ Beadie sát sao hơn phần lớn những người
khác. Sát sao hơn một chút so với những gì bà cho phép tôi nhận thấy ban
đầu.”

“Thực vậy sao?”

“Không,” Ramsey nói. “Kỳ thực thì không. Nhưng người ta đã nhìn thấy
một chiếc Suburban màu xanh xám gần một khe núi ở Amesbury, nơi các
thi thể bị ném xuống.” Vị khách lại mỉm cười trong khi đôi mắt lạnh lẽo của
ông ta quan sát cô. “Bị ném xuống như những bì rác.”

Cô thở dài. “Tôi biết.”

“Không ai có thể cung cấp thông tin cho tôi về biển số của chiếc Suburban
được trông thấy tại Amesbury, nhưng nếu quả thực có ai thấy, tôi hình dung
biển số đó có thể là biển Massachusetts. Hay Pennsylvania. Hay bất cứ đâu
trừ Maine.”

Ông già nhô người ra trước.

“Gã Beadie này gửi những lời nhắn tới cho chúng tôi kèm theo giấy tờ tùy
thân của các nạn nhân bị hắn sát hại. Ám ảnh chúng tôi, bà biết đấy thách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.