KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 159

thức chúng tôi bắt được hắn. Có lẽ một phần trong con người hắn mong
muốn bị bắt.”

“Có lẽ là thế,” Darcy nói, cho dù cô thực sự nghi ngờ điều này.

“Những lời nhắn được in bằng chữ hoa. Ngày nay những người làm như thế
cho rằng một bản in kiểu này không thể bị nhận diện, nhưng trong phần lớn
trường hợp thực ra là có. Những điểm tương đồng sẽ thể hiện ra. Tôi đoán
bà không có các tập tài liệu của chồng bà ở nhà, phải vậy không?”

“Những tài liệu không được chuyển lại công ty của anh ấy đều đã bị hủy.
Nhưng tôi hình dung hẳn vẫn còn rất nhiều bản in khác. Các kế toán chẳng
bao giờ vứt cái gì đi.”

Vị khách thở dài. “Phải, nhưng với một công ty như thế, sẽ phải cần tới trát
của tòa án để buộc họ nhả ra bất cứ thứ gì, và để có được trát của tòa, tôi
cần phải đưa ra được những bằng chứng rất vững chắc. Đúng thứ tôi không
hề có. Tôi có một số tình tiết trùng hợp - cho dù theo suy luận của tôi chúng
không hề chỉ đơn thuần là trùng hợp. Và tôi có trong tay một số... à phải...
nghi vấn, tôi đoán bà có thể sẽ gọi chúng như thế, nhưng khó lòng có thể
coi là đủ để xếp loại vào bằng chứng rõ ràng. Vì thế tôi tới gặp bà, Darcy.
Tôi nghĩ tới lúc này có lẽ tôi đã nói quá nhiều, nhưng bà đã tỏ ra rất tử tế.”

Cô không nói gì.

Ông già đưa người tới trước hơn nữa, lúc này gần như chồm qua bàn. Như
một con chim săn mồi. Nhưng ẩn sau vẻ lạnh lùng trong đôi mắt ông ta, và
không mấy khó để nhận ra, là một thứ khác. Cô nghĩ đó là sự nhân hậu. Cô
thầm cầu nguyện để đúng là thế.

“Darcy, có phải chồng bà là Beadie không?”

Cô hiểu rất có thể ông ta đang ghi âm cuộc nói chuyện; điều này hiển nhiên
không nằm ngoài những khả năng có thể xảy ra. Thay vì nói, cô giơ một
bàn tay lên khỏi bàn, cho ông ta thấy lòng bàn tay hồng hào của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.