KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 22

Nụ cười của Elvid giãn rộng ra, và Streeter thấy một điều thật kỳ lạ, khủng
khiếp: những chiếc răng của người đàn ông này không chỉ quá nhiều hay
quá to. Chúng còn nhọn hoắt.

Janet đang gấp quần áo trong phòng giặt khi Streeter quay về nhà. “Anh đây
rồi,” cô nói. “Em bắt đầu thấy lo rồi đấy. Anh lái xe không có vấn đề gì
chứ?”

“Ổn cả,” anh đáp. Rồi đưa mắt nhìn quanh căn bếp của mình. Trông nó có
gì đó khang khác. Trông giống như một nhà bếp trong một giấc mơ.

Anh ta bật một ngọn đèn lên, và cảm thấy tốt hơn. Elvid là một giấc mơ.
Elvid cùng những lời hứa của ông ta. Chỉ là một kẻ điên trong một ngày
lang thang thoát khỏi trung tâm tâm thần Acadia.

Vợ anh tới bên và hôn anh. Mặt cô đỏ ửng vì hơi nóng và trông rất đẹp. Cô
cũng đã năm mươi tuổi, nhưng trông trẻ hơn thế nhiều. Streeter thầm nghĩ
có lẽ vợ mình sẽ có một cuộc sống thoải mái sau khi anh chết. Anh đoán
trong tương lai, May và Justin nhiều khả năng sẽ có một người bố dượng.

“Trông anh khá lắm,” cô nói. “Thậm chí anh thực sự có thần sắc hơn đấy.”

“Thật thế sao?”

“Đúng mà.” Cô dành cho anh một nụ cười động viên không giấu nổi vẻ lo
lắng lấp ló bên dưới. “Anh lại đây nói chuyện với em trong lúc em gấp nốt
chỗ đồ này đi. Việc này quả là chán ngắt.”

Anh đi theo vợ và đứng cạnh cửa phòng giặt. Anh biết chẳng nên đề nghị
giúp một tay; cô vẫn nói anh thậm chí gập khăn lót đĩa còn sai chiều.

“Justin vừa gọi về,” cô nói. “Nó và Carl đang ở Venice. Tại một nhà trọ
thanh niên. Nó nói người lái taxi cho hai đứa nói tiếng Anh rất tốt. Nó rất
vui vẻ.”

“Tuyệt quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.