KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 42

tiết kiệm dành cho chi tiêu. Gracie quay trở về nhà với bố và cậu em trai
Carl.

“Với vận may của họ lúc này, đứa trẻ đó chắc ra đời sẽ bị khuyết tật,”
Streeter nói vào một buổi tối trong khi anh ta và vợ nằm trên giường sau lúc
làm tình.

“Suỵt!” Janet hoảng hốt kêu lên.

“Nếu ta nói thế, điều đó sẽ không trở thành hiện thực,” Streeter giải thích,
và không bao lâu sau, đôi uyên ương đầy âu yếm đã chìm vào giấc ngủ
trong vòng tay của nhau.

Năm đó, tấm séc gửi tới Quỹ trẻ em lên tới ba mươi nghìn đô la. Streeter
viết nó không chút cấn cá.

Đứa trẻ của Gracie ra đời giữa lúc một cơn bão tuyết tháng Hai diễn ra dữ
dội nhất. Tin tốt là đứa trẻ không bị dị tật. Tin xấu là nó đã chết từ trong
bụng mẹ. Cả gia đình bị nguyền rủa đó suy sụp. Gracie - không răng, không
chồng, không thể ngửi thấy gì nữa - chìm vào một cơn trầm cảm nặng.
Streeter nghĩ điều đó cho thấy về cơ bản cô gái vẫn còn tỉnh táo. Nếu cô gái
lượn lờ quanh nhà huýt sáo không ngừng “Đừng lo lắng, cứ vui đi”, hẳn anh
ta sẽ khuyên Tom cất kỹ mọi đồ vật sắc nhọn trong nhà.

Một chiếc máy bay chở hai thành viên ban nhạc rock Blink - 182 bị rơi. Tin
xấu, bốn người chết. Tin tốt, mấy anh chàng chơi rock trên thực tế đã thoát
chết vào dịp đó... mặc dù một người trong bọn họ chẳng bao lâu sau cũng
chết.

“Tôi đã xúc phạm Chúa,” Tom nói tại một trong những bữa tối mà giờ đây
hai người gọi là những “tối độc thân” của họ. Streeter mang tới mì spaghetti
anh ta đã mua từ Cara Mama, và vét sạch đĩa của mình. Còn Tom
Goodhugh hầu như không động tới đĩa của anh ta. Trong phòng bên, Gracie
và Carl đang theo dõi chương trình American Idol, Gracie im lặng, còn anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.