2.
Cái điều khiển từ xa của tivi đã thôi không hoạt động nữa, và chẳng còn
thỏi pin AA nào trong ngăn kéo nhà bếp bên trái chậu rửa. Có đủ cả các pin
loại D và loại C, thậm chí cả một vỉ pin AAA bé xíu còn mới nguyên chưa
bóc, song lại chẳng có lấy một cục pin AA chết dẫm nào. Vậy là cô ra ngoài
gara, vì cô biết Bob luôn trữ sẵn một ít pin Duracell ngoài đó, và ý tưởng
này là tất cả những gì cần thiết để thay đổi cuộc đời cô. Cứ như thể tất cả
mọi người đều ở trong không khí, ở trên rất cao trong không khí. Chỉ cần
một bước nhỏ ngớ ngẩn sai hướng, vậy là bạn ngã lộn nhào.
Nhà bếp và gara được nối với nhau qua một lối đi có mái che. Darcy hối hả
bước đi theo lối này, kéo sát chiếc áo khoác mặc trong nhà vào người - hai
ngày trước quãng thời gian ấm áp như mùa hè hiếm có họ được hưởng đã
chấm dứt, và lúc này người ta có cảm giác như đang ở trong tháng Mười
một chứ không phải tháng Mười. Gió thổi rin rít quanh hai bên mắt cá chân
cô. Có lẽ đáng ra cô nên đi tất và xỏ một đôi giày bệt vào chân, song Hai
người đàn ông rưỡi
sắp bắt đầu sau chưa đầy năm phút nữa, và cái tivi
mắc dịch vẫn mắc kẹt tại kênh CNN. Nếu Bob có nhà, hẳn cô đã bảo anh ta
chuyển kênh bằng tay - có các nút bấm để làm việc này ở đâu đó, có lẽ là
đằng sau, nơi chỉ có một người đàn ông có thể tìm ra chúng - rồi sau đó nhờ
anh ta đi lấy pin. Nói gì thì nói, gara gần như là lãnh địa của anh ta. Cô chỉ
tới đó để lái xe của mình ra ngoài, và chuyện này cũng chỉ xảy ra vào
những hôm xấu trời; vào những ngày khác, cô đậu xe bên ngoài. Nhưng lúc
này Bob đang ở Montpelier, đánh giá một bộ sưu tập tiền xu bằng sắt thời
Thế chiến thứ Hai, vậy là cô, ít nhất cũng tạm thời, chỉ có một mình trông
nom ngôi nhà của gia đình Anderson.
Cô sờ soạng tìm ba chiếc công tắc ở cạnh cửa và dùng lòng bàn tay bật
chúng lên. Những bóng đèn huỳnh quang trên đầu bật sáng. Căn gara khá
rộng và ngăn nắp, các dụng cụ được treo trên những tấm bảng treo, còn kệ
làm việc của Bob cũng rất trật tự gọn ghẽ. Sàn gara là một lớp bê tông sơn