KÉO DÀI CÔNG BẰNG - CUỘC HÔN NHÂN ÊM ẤM - Trang 8

cánh. Nổi bật trên nền mặt trời đỏ ối, trông nó giống như một cây thập giá
biết bay đang di chuyển.

“Không còn cơ hội nào là những gì tôi được nghe,” Streeter nói. “Vậy nên
tôi đoán hóa trị chỉ là... Tôi không biết nữa...”

“Lựa chọn cuối cùng?”

Streeter bật cười. “Đúng thế.”

“Có thể ông nên nghĩ tới chuyện bán bớt thuốc hóa trị để đổi lấy thuốc giảm
đau. Hoặc ông có thể thực hiện một vụ làm ăn nhỏ với tôi.”

“Như tôi vừa định nói lúc nãy, tôi không thể thực sự trở thành khách hàng
cho tới khi tôi biết ông bán gì.”

“Ồ, được thôi, phần lớn người ta hẳn sẽ gọi nó là dầu-rắn,” Elvid nói, mỉm
cười và nhấp nhổm người trên các đầu ngón chân bên dưới cái bàn của ông
ta. Streeter không khỏi ngỡ ngàng đôi chút khi phát hiện ra cho dù George
Elvid có thân hình béo lùn, cái bóng của ông ta cũng gầy còm và có vẻ ốm
yếu hệt như cái bóng của chính anh vậy. Streeter đoán có lẽ bóng của tất cả
mọi người đều bắt đầu trở nên trông có vẻ ốm yếu như thế khi lúc hoàng
hôn tới gần, nhất là vào tháng Tám, khi thời điểm cuối ngày thường kéo dài
rất lâu và có vẻ gì đó chẳng mấy dễ chịu.

“Tôi không nhìn thấy cái chai nào,” Streeter nói.

Elvid đặt các ngón tay xuống bàn, chống người tựa trên chúng, rồi đột
nhiên trở nên đầy vẻ làm ăn. “Tôi bán sự kéo dài,” ông ta nói.

“Một việc làm càng làm cho tên của con đường này thêm hợp cảnh.”

“Tôi chưa bao giờ nghĩ như thế, song tôi cho rằng ông đúng. Mặc dù đôi
khi một điếu xì gà chỉ là một đám khói, và một sự trùng hợp chỉ đơn thuần
là một sự trùng hợp. Bất cứ ai cũng muốn một sự kéo dài, ông Streeter. Nếu
ông là một phụ nữ trẻ ham mê mua sắm, tôi sẽ đề xuất với ông một sự kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.