KẸO DẺO VỊ QUÝT - Trang 23


Sau lưng, Kiểm Biên Lâm đồng thời nghiêng người sang, thò tay,

rút lấy một chai nước ép bưởi chùm trong ô nhỏ tầng thứ hai tủ lạnh, nhét
vào ngực cô. Đây là món cô thích uống nhất.


Sơ Kiến lẩm bẩm nói cảm ơn, giao với ánh mắt anh.


Cô xin thề, cậu ta nhất định nghe được…


Thực ra, cái gì đó là chắc chắn không có.


Nhưng, vẫn khiến cô nghĩ đến một số chuyện không nên nghĩ đến.


Năm ấy, hai người ngồi phà qua sông, rất nhiều người, xe mô tô, xe

đạp đẩy hết lên. Cô và cậu bị chen dồn ra góc, cách bố mẹ lẫn bố cậu một
đám đông trùng điệp. Lúc cô đang lo liệu chiếc áo bông mới tinh trên người
có thể bị bánh xe bên phải quẹt bẩn hay không, không hề đề phòng bị cậu
chắn tầm mắt. Cảm giác khi đó… đôi môi ẩm ướt, bị cắn…


Sơ Kiến dứt khoát bỏ nước ép bưởi chùm lại, rút lấy nước ép cà rốt

mình ghét nhất, đi mất.


Cả đêm cô không ra khỏi phòng nữa.


Hôm sau trời vừa sáng, bố mẹ liền nói phải về Hàng Châu tảo mộ

cho ông nội. Cô trở mình định ngủ tiếp, không ngờ bị mẹ kéo dậy, giao phó
canh gà để trong bếp cho cô.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.