KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 210

“Nói ra thì dài lắm.” Mạnh Hành Du nhớ tới người chụp lén bên ngoài, bèn
lấy camera trên cổ xuống đưa cho anh, “Bên ngoài còn có một người nữa,
nhưng bị tớ xử lý rồi.”
Trì Nghiên quét mắt nhìn ảnh chụp, sau đó lấy thẻ nhớ rồi bẻ đôi nhét vào
trong túi quần. Anh cầm camera đi ra ngoài, thấy người đàn ông chụp lén
vẫn còn giãy giụa trên mặt đất thì cười nhạo một tiếng, rồi ném camera lên
trên người anh ta, sau đó anh khom lưng lục trên người anh ta một lượt, thì
tìm thấy cây bút ghi âm, lại bẻ làm đôi bỏ vào trong túi. Cuối cùng, anh lấy
điện thoại của người đàn ông chụp lén, mở màn hình lên thì thấy có cài mật
khẩu, Trì Nghiên chán ghét lấy miếng giấy trong miệng anh ta ra, hỏi: “Mật
khẩu.”
Người đàn ông chụp lén không muốn nói, Trì Nghiên cũng lười nói nhiều,
liền đặt điện thoại xuống đất rồi nhấc chân muốn dẫm lên, lúc này anh ta
mới mở miệng, “123456, không có gì trong điện thoại hết, đừng dẫm, tôi
vừa mới mua đấy!”
Trì Nghiên cầm điện thoại, mở khoá màn hình rồi mở album hình và ghi
âm lục xoát một lượt, cuối cùng thả lại điện thoại nguyên vẹn như cũ vào
trong túi áo của anh ta, “Cút hết cho tôi.”
Nói xong, Trì Nghiên cũng không muốn đây thêm nữa, quay đầu lại gọi
Mạnh Hành Du, “Đi thôi.”
Trong bụng của Mạnh Hành Du đầy dấu chấm hỏi, quay đầu nhìn người
đàn ông còn ngồi ở thùng rác, hỏi: “Những người này thì sao đây? Bọn họ
có thể đi báo cảnh sát hay không?”
“Kệ bọn họ.” Trì Nghiên mặc áo khoác vào, trên mặt không có biểu tình gì,
“Cậu không đói bụng sao?”
“Hơi……Hơi đói…….”
Tuy rằng cô không biết sao lúc này Trì Nghiên còn tâm tình mà hỏi cô có
đói bụng hay không.

Mạnh Hành Du đuổi theo Trì Nghiên, hai người đi ra đầu hẻm rồi đi vào
phố đi bộ, Trì Nghiên không có ý muốn nói gì nên Mạnh Hành Du cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.