KẸO NỔ XOÀI SẦU RIÊNG (CÂY LỰU NGỌT NHƯ ĐƯỜNG) - Trang 450

Bốn hướng đều là tiếng mưa rơi xuống trên mái hiên, giọng nói của Mạnh
Hành Du quá nhỏ nên Trì Nghiên không nghe rõ, trong tiếng mưa lớn anh
hỏi lại: “Cậu nói cái gì cơ?”
Mạnh Hành Du cũng lớn tiếng lại, giống như đang phân cao thấp với anh,
“Tớ nói cậu! Thật dông dài!”
Trì Nghiên nghiêng đầu, cười khẽ một chút, bất đắc dĩ dung túng: “Không
phải với ai tớ cũng dông dài đâu.”
“Nói vậy thì tớ hẳn phải cảm thấy vinh hạnh sao?”
“Vậy thì không cần, đều là thứ bạn trai nên làm.”
“Trí nhớ cậu không tốt lắm nhỉ.”
“Cậu cũng nói một bước xa còn gì, ngày nào tớ còn chưa vượt qua thì tớ
vẫn là bạn trai của cậu.”
“Trì Nghiên, sao trước giờ tớ không phát hiện da mặt cậu dày vậy chứ?”
“Bây giờ cậu phát hiện cũng chưa muộn đâu.”
“Cậu thật sự cho rằng tớ không dám đá cậu hả?”
“Tớ không dám, nhưng tớ hy vọng cậu đừng vậy.”
“…….”
Hai người anh một câu tôi một câu không chịu yên rồi mơ hồ đã đến trước
cửa nhà.
Mạnh Hành Du đi lên cầu thang, cô đang tìm chìa trong túi nhưng mãi vẫn
chưa tìm được, lúc đó thì có chiếc xe đi đến chiếu đèn thẳng vào mặt cô.
Ánh sáng quá chói mắt nên Mạnh Hành Du không rảnh tìm chìa khoá nữa
mà giơ tay lên che lại đôi mắt, chờ sau khi xe tắt đèn đi thì mới buông tay
ra cẩn thận nhìn chiếc xe này, trong lòng thì thầm kêu không ổn, muốn nói
Trì Nghiên chạy nhanh lên nhưng hình như đã chậm rồi.
Bố Mạnh thấy trước cửa nhà ngoại trừ Mạnh Hành Du còn có một nam sinh
thì nhân lúc cửa gara vẫn đang kéo lên thì nhanh chóng bung dù xuống xe
nhìn.
Mạnh Hành Du thấy không thể tránh được thì lập tức ném cho Trì Nghiên
một ánh mắt “cậu đừng nói gì cả cứ để tớ phát huy”, trước khi bố Mạnh mở
miệng thì cô đã giành trước: “Bố đi đâu đấy ạ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.