KÉP TƯ BỀN - Trang 7

- À, thôi, thế này thì cậu bằng lòng nhé. Cậu cứ ở nhà mà học vở, đến

khi diễn thử lần cuối cậu hãy đến rạp cũng được, vì tôi biết cậu thông minh
và có tài hơn các kép khác. Tội chi? Có dịp trổ tài, vả lại để cho thiên hạ
nhớ mong lâu, cũng không tiện!

Nghe câu nói sau cùng như được ăn bánh Thánh, anh Tư Bền có ý

nghĩ ngợi, nhìn cha. Ông cụ thấy con còn ngần ngừ, thì lộ vẻ không bằng
lòng, nhăn mặt, cố cất lên cái tiếng khàn khàn để gẳt :

- Nhận lời đi!

Nói xong lại ho sù sụ. Anh Tư Bền cảm động, nhìn ông chủ rạp Kịch

Trường và trả lời :

- Vâng.

Ông chủ vì chờ cái tiếng vâng này mất nhiều công quá, nên sợ nó

không được chắc chắn, nhỡ đến hôm diễn, cha anh Tư Bền có làm sao, rồi
anh cứ vắng mặt ở rạp hát thì lỡ bét, bèn bắt anh làm giấy giao kèo cẩn
thận.

Bà con sính hát, hôm đó thấy ô-tô quảng cáo chạy rông khắp phố để

thả chương trình và vải căng ở các ngã tư, đều nô nức rủ nhau đi xem buổi
hát đặc biệt có Tư Bền sắm vai chính.

Tối đến, cửa rạp Kịch Trường đèn thắp sáng trưng như ban ngày, chiếu

rõ cái cảnh người đứng lô nhô, như luống hoa trăm hồng ngàn tía, bướm
ong chờn vờn. Trên thềm, dưới bực, giữa đường, non nghìn thiếu niên nam
nữ túm tụm lại tìm cho để đứng ngắm nhau cho đỡ nóng ruột lúc chờ đợi.
Tiếng nhạc hòa trong rạp, du dương trầm bổng, chan chứa biết bao tình tứ
ái ân, như câu, như kéo, làm cho ta quên hẳn ta, mà bất giác móc túi lấy
tiền mua vé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.