KÉP TƯ BỀN - Trang 89

được tiên sinh ra chuyến này, thì chỉ trong nửa tháng, các báo khác đến đổ
hết!

Ồ! Quái! Ra không những tôi giỏi văn, lại kiêm cả giỏi võ! Không

trách họ bảo một bài thơ có thể hàng được quân giặc, thì hay đâu, thơ văn
tôi cũng có sức khỏe lạ thường đến như thế?

- Một mình tôi chủ trương một tờ báo lớn mỗi ngày xuất bản ngót vạn

số, tôi thấy bất lực, tiên sinh ạ. Cho nên mục đích tôi về đây hôm nay, là để
mời tiên sinh ra làm báo với tôi. Tiên sinh nghĩ sao?

- Ngài nói vậy, chúng tôi cảm tạ; còn như có làm hay không, tôi không

dám nói trước, bởi vì trên còn cụ tôi, tôi phải hỏi ý kiến.

Ông chủ nhiệm bĩu môi, cười, và vỗ vai tôi :

- Ồ! Tiên sinh cẩn thận quá! Tiên sinh đã có địa vị, thì công việc của

tiên sinh các cụ làm gì mà can thiệp vào nữa. Nghĩa là tiên sinh chỉ cần nói
cho các cụ biết rằng bây giờ tiên sinh định làm thế ấy, làm thế nọ, chứ các
cụ có phép nào cấm! Tiên sinh nghĩ tôi nói có phải không?

- Vâng, ngài nói chí phải!

- Ở đời không nên để lỡ cơ hội. Mà tôi thấy nhiều tờ báo, họ viết

không sao ngửi được, thế mà bán chạy, có tức không! Thực, họ làm học trò
mình không đáng, thế mà thỉnh thoảng họ lại dám nói hỗn cả với mình. Rồi
biết đâu, những bài thơ văn tuyệt tác của tiên sinh mà cả quốc dân hoan
nghênh, họ không vì dốt hoặc vì không hiểu mà đem ra bẻ một cách vô lý.

Bẻ thơ tôi! À, liệu hồn tờ báo nào đấy nhé! Phen này mà tôi ra thật, thì

lại không đóng cửa sớm à!

- Thế thì tức lắm nhỉ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.