KHẮC KHOẢI ĐỢI CHỜ - Trang 73

Bầu trời xám xịt, những đám mây đen chùng xuống. Để cho ấm cúng,

Ebba buông màn cửa trong phòng ăn và thắp lên những chiếc đèn cầy màu
hồng, màu xanh, trong những chân đèn gắn quanh phòng. Ánh sáng của
những ngọn đèn cầy phản chiếu nơi những đồ thủy tinh ở trên bàn, nên
trông thật đẹp. Ngay cả Ulrika cũng lấy làm vui thích nô đùa cùng các đứa
bé của gia đình Sinclairs, chúng cùng đi với bố mẹ đến dùng cơm trưa. Cô
đã khiến chúng ngoan ngoãn ăn hứa sẽ đưa chúng lên một trong những rầm
thượng chơi trò hóa trang.

- Không có gì phiền chứ, chị Ebba? – Cô ta hỏi.

- Cứ tự nhiên – Ebba giải thích với Grace – Tôi giữ một số áo quần kịch

múa cũ ở trên, với lại những bộ đồng phục nhà lính. Alexander thích đeo
kiếm, phải không cháu?

Alexander uốn éo người khoái chí. Nhưng Kate cúi đầu, nhíu mày. “Bà ta

không thích Ebba” – Grace nhận xét. Peter ít ăn nhưng lại uống nhiều nước
và chẳng mấy chốc trông có vẻ khỏe khoắn ra. Ông ta nôn nóng muốn ra đi
trước hoàng hôn.

- Trời chỉ còn sáng hai tiếng đồng hồ nữa, chúng ta nên tranh thủ đi. –

Ông nói với Jacob và Sven.

- Anh Peter. – Kate nhìn cái ly không của Peter – Anh có nên đi không?

Em nghĩ..

- Em muốn nói là anh không sao bắn trúng đích được sau khi đã uống ba

ly rượu, phải không nào?

- Em chỉ nghĩ… – Kate không nói nữa và Grace biết rằng bà định nhắc

nhở trường hợp của Bill Jordan.

- Tôi sẽ lo cho anh ấy, chị Kate à. – Sven nói.
- Từ đây đến nhà bà cách bao xa, thưa bà? – Grace hỏi Kate một cách lơ

đãng – Tôi hoàn toàn mù tịt. Đi đâu cũng thấy kênh lạch cả.

- Ồ, chỉ mất khoảng mươi phút thôi. Chúng tôi đóng cửa suốt mùa đông.

Chẳng bao lâu nữa trời sẽ phủ đầy tuyết, mãi đến đầu tháng năm luôn. -Kate
thở dài – Những tháng đầy đen tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.